Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2582



Chương 2582:

Rất nhanh, mọi người bắt đầu cạnh tranh kịch liệt, gần như tất cả mọi người đều rõ ràng rốt cuộc giá trị của đoạn đạo này là gì rồi.

Trải qua mấy vòng đấu giá, cuối cùng Maria vẫn đứng ra, cắn răng nghiến lợi hộ. “Bảy nghìn tỷ, tôi trả bảy nghìn tỷ”

“Người nào tiếp tục tranh với tôi thì chính là đối đầu với hoàng thất đế quốc Ba Tư chúng tôi, nói tóm lại thứ đồ vật này, hoàng thất đế quốc Ba Tư chúng tôi nhất định phải có được”

Nghe thấy mấy chữ hoàng thất đế quốc Ba Tư, trong nháy mắt toàn trường trở nên yên tĩnh, cho dù là thể lực đến từ Trung Đông, hay là hoàng tử Bắc Âu, từng người đều hơi cau mày.

Nếu như Maria đại biểu cho chính mình đến cạnh tranh, vậy thì không sao, cùng cô ta cướp đồ là được.

Thế nhưng nếu như Maria đại biểu cho hoàng thất đế quốc Ba Tư, như vậy chuyện này có hơi rắc rối.

Ai cũng biết vị trưởng công chúa của hoàng thất đế quốc Ba Tư là nhân vật khó đối phó biết bao nhiêu.

Vì một thanh đoản đạo, cho dù đoạn đao này có là của tổng giáo đầu đi chăng nữa, vì chuyện này mà hoàn toàn kết thù với hoàng thất để quốc Ba Tư có đáng giá không?

“Nhìn như vậy, hiện tại không còn ai dám tranh giành với chúng tôi nữa có đúng không?” Maria dương dương đắc ý đứng lên, nhìn khắp xung quanh một lượt.

“Tôi đã sớm biết, ở trước mặt đế quốc Ba Tư chúng tôi, mấy người căn bản không dám tranh cướp. Đoạn đạo của tổng giáo đầu chỉ có thể là của chúng tôi mà thôi, có được đoạn đao này, chúng tôi muốn yêu cầu tổng giáo đầu gia nhập vào hoàng thất đế quốc Ba Tư”

“Bởi vì một người đàn ông như thế, chỉ có đế quốc Ba Tư chúng tôi mới xứng có được. Đại Hạ các người căn bản không xứng có được một người đàn ông giống như thần này” .

Maria nhìn thấy tất cả đều sắp kết thúc, lúc này cô ta không nhịn được, dương dương đắc ý. lên tiếng.

Nghe thấy những lời này, mấy người doanh nhân trong nước, sau cùng không kìm lòng được, có người âm trầm nói.

“Hoàng nữ Maria, mọi người đều biết cô chắc chắn phải có được thứ này, cũng biết cô đại biểu cho hoàng thất đế quốc Ba Tư, vì thế chúng tôi không muốn tránh đoạt với cô, thế nhưng không tranh với cô, điều đó không có nghĩa là cô có thể tùy ý nhục nhã Đại Hạ chúng tôi.”

“Nhân vật như tổng giáo đầu càng không phải là nhân vật mà cô có thể khinh nhờn”.

“Tôi khuyên cô tốt nhất nên từ bỏ ý định này đi, tổng giáo đầu là tổng giáo đầu của Đại Hạ, không liên quan gì đến để quốc Ba Tư của các người, các người cũng đừng nằm mơ giữa ban ngày, mơ mộng hão huyền như thế nữa”

Maria cười lạnh một tiếng, nói. “Nằm mơ giữa ban ngày? Mơ mộng hão huyền?”

“Vừa rồi các người cũng nghe thấy ban tổ chức giới thiệu rồi đó, người cầm đoản đao này trong tay có thể đưa ra một yêu cầu với tổng giáo đầu”.

“Yêu cầu của hoàng thất đế quốc Ba Tư chúng tôi chính là muốn anh ta gia nhập vào hoàng thất chúng tôi” .

“có vấn đề gì à?”

“ở thế giới phương tây chúng tôi ngay cả đứa nhỏ ba tuổi cũng biết đạo lý một lời đã nói ra. Bốn con ngựa rượt cũng không kip.”

“Chẳng lẽ tổng giáo đầu mà các người tôn thờ ngay cả một lời hứa hẹn cũng không thể thực hiện được ư?”

“Đây chính là đại biểu cho đàn ông Đại Hạ đấy, nếu như anh ta không thực hiện theo hứa hẹn này, chỉ chứng minh một điều, người Đại Hạ các anh đều nói lời không giữ lời.

Nghe thấy Maria nói như thế, mấy doanh nhân đến từ trong nước thiếu chút nữa bị lâm cho tức chết, từng người đều có sắc mặt vô cùng khó coi.

Rất rõ ràng bọn họ đều hiểu, nếu như thứ này rơi vào trong tay hoàng thất đế quốc Ba Tư, đế quốc Ba Tư lại đưa ra yêu cầu không biết xấu hổ này, chỉ sợ tổng giáo đầu sẽ rất khó xử.

Trong nháy mắt này, doanh nhân vừa bị châm chọc kia không nhịn được đứng lên, giống như muốn trả thêm giá.

Nhưng đúng vào lúc này, Bùi Nguyên Minh đột nhiên lạnh nhạt lên tiếng.

“Mười nghìn tỷ”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.