Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2596



Chương 2596:

“Toàn bộ phạm vi thượng lưu Cảng Thành đều là cho mà đế quốc Ba Tư các người nuôi?” “Thật đúng là mạnh miệng thật đấy” Bùi Nguyên Minh vươn một ngón tay cái ra.

“Vậy cô thử gọi một con chó đến đây xem, nhìn xem có thể dọa tôi hay không.”

“Một con không đủ thì gọi thêm mấy con, tốt nhất là cô hãy gọi hết tất cả những người mà cô cho rằng có thể dọa tôi. đến.”

Bùi Nguyên Minh đi lên trước, một bàn tay tát Maria ngã xuống đất. “Loại người giống như cô, mỗi tháng tôi không giết mười thì cũng phải giết đến tám” “Hiện tại cô gọi toàn bộ tới đây, tôi giẫm lên một thể, như thế còn tiết kiệm thời gian của tôi.” “A!”

Maria che mặt nằm trên mặt đất run rẩy, lúc này đây cả người cô ta hoảng sợ, cô ta thề, hôm nay cho dù như thế nào thì cô ta cũng phải giết chết Bùi Nguyên Minh.

Không giết chết Bùi Nguyên Minh, chuyện này không xong đâu. Ngay tại lúc Bùi Nguyên Minh vứt điện thoại cho Maria gọi người đến thì nghe thấy tiếng động cơ xe. Nơi xa, mười mấy chiếc xe sang bá đạo xuất hiện, ngay ngắn chỉnh tề đỗ ở cửa chính nhà họ Đổng.

Theo cửa xe mở ra, lập tức nhìn thấy mười mấy người đàn ông mặc áo võ đạo đi ra, cả đám đều là vẻ mặt nghiêm túc.

Mà lúc nhìn thấy những người này, sắc mặt của Thôi Văn Triết và Đông Hoài An đều thay đổi, bởi vì bọn họ đều nhận ra đây là đệ tử và đội xe của Long Môn phân hội Cảng Thành và Las Vegas.

Bùi Nguyên Minh đương nhiên cũng nhận ra những người này, anh chắp tay sau lưng, nheo mắt nhìn về phía sau đám người.

Lập tức nhìn thấy được một người có vóc dáng thẳng tắp, giống như đười ươi, lão giả này mặc kiểu áo tôn trung sơn, mặt chữ điền từ ghế sau của xe bước xuống.

Tinh thần của ông ta vô cùng phấn chấn, lúc đi ra bước đi mạnh mẽ, mang theo hương vị không giận tự uy. Trương Alex theo bản năng ngẩng đầu lên, lúc nhận ra người này, anh ta không kìm được mà nhỏ giọng gọi.

“Hội trưởng Giang” . Maria cũng gian nan ngẩng đầu lên, sau khi nhận ra đối phương, cô ta cười lạnh nói. “Họ Bùi kia, mày xong đời rồi”. Sắc mặt Đổng Hoài An thay đổi, vô thức muốn mời Đổng Quốc Đạt ra mặt. Bởi vì vị trước mắt này, rõ ràng chính là phần hội trưởng Long Môn Cảng Thành và Las Vegas – Giang Hoành Lâm.

Người này, Đổng Hoài An cho rằng Bùi Nguyên Minh tuyệt đối không thể đối kháng được. Mặc dù hai người đều là một trong ba mươi sáu phân hội trưởng Long Môn.

Thế nhưng ở Cảng Thành và Las Vegas này, Giang Hoành Lâm đã ăn sâu bén rễ, đệ tử dưới quyền ông ta có gần tám mươi nghìn người, thế lực vô cùng cường đại.

Cho dù là Hồng Hưng hay bang Nam Dương cũng không dám tùy tiện trêu chọc ông ta.

Chẳng qua Giang Hoành Lâm làm người luôn khiêm tốn, rất ít khi ra mặt, cho nên không quá nhiều người biết tên tuổi của ông ta.

Nhưng người biết chuyện đều biết, ông ta và hội trưởng lão của Long Môn có quan hệ khá tốt.

Hiện tại ông ta xuất hiện ở chỗ này, tám mươi phần trăm là muốn đến giúp chấp pháp đường của Long Môn lấy lại danh dự.

Hiển nhiên Trường Alex cũng nhận ra Giang Hoành Lâm, lúc này anh ta giãy dụa đứng lên, nghênh đón Giang Hoành Lâm.

“Hội trưởng Giang, thằng ranh họ Bùi này rất phách lối, chẳng những anh ta ức hiếp tôi, hơn nữa còn bắt nạt cô Maria”. Maria cũng đứng lên, vẻ mặt ngạo mạn nói.

“Ông Giang, gia tộc của các ông trước đó là do một tay đế quốc Ba Tư chúng tôi nâng đỡ. Tốt nhất ông nên chủ trì lẽ phải cho tôi, nếu không, tôi xem xem ông làm sao cho đế quốc Ba Tư một lời giải thích.”

Sau khi nói xong, Maria cười lạnh nhìn Bùi Nguyên Minh rồi nói. “Họ Bùi kia, anh còn không nhanh quỳ xuống nhận sai. Anh muốn để hội trưởng Giang tức giận ư?”

Lúc này Giang Hoành Lâm không để ý đến Maria, cũng không phản ứng lại Trường Alex, chính là vẻ mặt nghiêm túc rơi vào trên người Bùi Nguyên Minh.

Ngay tại lúc Thôi Văn Triết và Đồng Hoài An cả người run rẩy, muốn đứng ra ngăn cản Giang Hoành Lâm, đã thấy Giang Hoành Lâm đưa tay phải ra, cười nói.

“Phân hội trưởng Bùi, cậu đến Cảng Thành và Las Vegas chúng tôi cũng không tới chỗ tôi ngồi một lát, đây chẳng phải là không cho Giang Hoành Lâm tôi mặt mũi à?”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.