Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2655



Chương 2655:

Vị Long Tông Trạch này chính là con trai ruột của đường chủ Chấp Pháp Đường.

Hơn nữa cũng là người của nhà họ Long.

Bởi vì mối quan hệ này nên anh ta luôn hoành hành ngang ngược tận trời. trong Long Môn.

Muốn gì được nấy.

Có người nói ở Vũ Thành đã có không ít cô gái con nhà đàng hoàng gặp họa, chỉ là vì e ngại thực lực của Chấp Pháp Đường nên nhiều người mới chọn cách nén giận mà thôi.

Lúc này Long Tông Trạch đến Cảng Thành chỉ với một mục đích rất đơn giản mà thôi, đó chính là đè đầu Bùi Nguyên Minh.

Bởi vì theo như Chấp Pháp Đường thấy thì có thể Bùi Nguyên Minh chính là người nối nghiệp mà môn chủ Long Môn bồi dưỡng.

Mà điều này lại đi ngược lại với quyền lợi của cậu chủ nhà họ Long. Nên Chấp Pháp Đường mới muốn giết chết Bùi Nguyên Minh.

Đơn giản mà nói thì vì có quan hệ với Long Nhật Minh là chỗ dựa nên anh cũng đã bị cuốn vào sự tranh đấu trong tầng cao nhất của Long Môn.

Chỉ tiếc Bùi Nguyên Minh lại không có hứng thú gì với chuyện này.

Đối phương không trêu chọc đến anh thì ngay cả vị cậu chủ Long đó tên gì anh cũng không có hứng thú muốn biết.

Nhưng mà tên Long Tông Trạch trước mặt này một khi đã đụng đến mình, vậy thì chờ chết đi! Lúc này Bùi Nguyên Minh chắp hai tay sau lưng, thản nhiên nói:

“Tao không cần biết mày đến Cảnh Thành có mục đích gì?

“Tao cũng không để ý người sau lưng mày rốt cuộc là ai? “Bây giờ tao chỉ muốn mày làm hai chuyện.”

“Thứ nhất là thả hội trưởng Giang và cô chủ Giang ra”

“Thứ hai là chịu đòn nhận tội, chịu nhận lỗi”

“Làm xong thì tao sẽ chừa cho mày một cái mạng chó, không giết chết mày”.

“Nhưng mà tội chết có thể miễn, tội sống lại khó có thể tha, hiểu chứ?” Đầu tiên Long Tông Trạch sửng sốt, anh ta không ngờ rằng Bùi Nguyên Minh không những từ chối ý tốt của mình mà lại còn dám phách lối trước mặt mình như vậy.

Một lát sau, Long Tông Trạch bật cười phì.

“Họ Bùi, tâm trạng ông đây tốt nói đùa với mày vài câu là mày đã thật sự cho rằng mày là một nhân vật máu mặt?”

“Mày có hiểu làm tao mất hứng thì sẽ có hậu quả như thế nào không?” Lúc đang nói chuyện, anh ta vỗ tay một cái.

Bỗng thấy hai vệ sĩ của anh ta dẫn một cô gái đã thay áo choàng tắm đi ra, đấy đến bên cạnh Long Tông Trạch.

Nhìn dáng vẻ của cô ta thì có lẽ trước đó đã chịu đày đọa rất nhiều, lúc này đã mất sức phản kháng, có vẻ như tinh thần có hơi ngây dại.

Chỉ là khi nhìn thấy được Bùi Nguyên Minh thì thân thể mềm mại của Giang Ngọc Hạ run rẩy, ánh mắt có thêm một chút hy vọng.

Bùi Nguyên Minh gật đầu với cô ta, ý bảo cô ta không cần lo lắng, sau đó mới thản nhiên nhìn Long Tông Trạch nói:

“Thả cô chủ Giang ra.”

“Nhân lúc mày vẫn chưa phạm sai lầm lớn!”

“Nhân lúc vẫn còn kịp!”.

“Bây giờ quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, vẫn chưa muộn”

“Ôi chao ôi chao!” .

Long Tông Trạch bưng ly rượu lên hớp một ngụm, giọng nói móc mỉa.

“Họ Bùi kia, tạo ở Vũ Thành nhiều năm vậy rồi, đã gặp rất nhiều người ngang ngược không biết sống chết, nhưng mà những người đó đều có chung một điểm tốt, đó chính là bọn họ biết dù như thế nào cũng không nên đắc tội tao.”

“Nhưng mà loại người như mày lại không biết lấy đâu ra tự tin, không biết có bản lĩnh thế nào mà còn dám đứng trước mặt tao thách thức, đây đúng là lần đầu tiên tạo gặp đấy.”

“Thế nào, tạo không nghe lời mày thì mày chuẩn bị đụng đến tao à?”

“Mày muốn làm gì tao? “Giết chết tạo sao?”

“Mày dám không?”

Dáng vẻ của Long Tông Trạch cứ như là muốn nuốt chửng Bùi Nguyên Minh, vẻ mặt lạnh nhạt thờ ơ, hơn nữa lại kiêu ngạo không gì sánh nổi.

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói:

“Mày có thể bò tới để xem, xem tao có dám giết chết mày không!”

“Bảo tao bò qua sao? Mày xứng à?”

Long Tông Trạch ra hiệu bảo đàn em kéo Giang Ngọc Hạ đến, sau đó anh ta tát một cái lên gương mặt của Giang Ngọc Hạ.

“Không phải mày không cho tạo đụng đến con đàn bà này à?”

“Bây giờ tao đụng đến nó ngay trước mặt mày đấy, mày làm gì được tạo à?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.