Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2894



Chương 2894
Hầu như hơi thở của mọi người đều hơi se lại.
“Đây không phải là Lý Liên Kiệt sao?”
Không biết là ai kinh ngạc hô lên đầu tiên, nhận ra Lý Liên Kiệt đã từng một thời rạng rỡ ở hai thành Cảng Thành và Las Vegas.
Bỗng chốc, hơn trăm cặp mắt của khán giả đều tập trung vào Lý Liên Kiệt.
“Sao có thể là anh ta?”
“Sao có thể như thế ?”
Một loạt suy nghĩ hiện lên trong đầu của tất cả mọi người có mặt ở đây, ai ai cũng đều chưa thể phản ứng lại được.
Không thèm quan tâm đến ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lý Liên Kiệt từng bước đi trước mặt Lý Hạnh Mai, anh ta chăm chú dò xét sắc mặt có hơi cứng đờ lúc này của Lý Hạnh Mai, khẽ mỉm cười nói: “Nghe nói, lão phế vật Lý Kính Đình đó đã bị bà giam lỏng.”
“Còn tên phế vật Lý Thành Đức đó cũng bị bà phế rồi”
Anh ta nhếch lên một nụ cười sâu xa.
Khóe mắt Lý Hạnh Mai giật giật, trầm giọng nói: “Lý Liên Kiệt? Cậu không còn là người nhà họ Lý ở Càng Thành chúng tôi lâu rồi! Cậu đến đây làm gì chứ? Cái đồ không biết lớn nhỏ!”
“Cút ra ngoài cho tôi!”
“Bốp”
Lý Liên Kiệt tỏ vẻ thờ ơ, trở tay trực tiếp tát vào mặt Lý Hạnh Mai một cái.
Im lặng!
Khung cảnh yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy được tiếng kim rơi!
Không thể nào ngờ được.
Tất cả những người trong nhà họ Lý ở Cảng Thành đều chết lặng.
Lý Liên Kiệt đã làm gì thế?
Anh ta thực sự dám tát người nắm quyền của nhà họ Lý ở Cảng Thành!?
“Cậu rốt cuộc là ai, cậu.”
Cả hiện trường chỉ có Bùi Văn Kiên là phản ứng lại, mí mắt của anh ta nhảy lên, nghĩ đến một khả năng tuyệt đối không thể xảy ra.
“Bốp”.
Lý Liên Kiệt cũng một tát đánh Bùi Văn Kiên ngã lăn ra đất. Sau đó, anh ta ngồi vào vị trí ban đầu dành cho Lý Hạnh Mai, bắt chéo hai chân, châm một điếu thuốc, thản nhiên nói: “Nói cho bọn họ biết đi.”
Tại lối vào, Lý Linh Đơn thần sắc phờ phạc đi vào.
Ánh mắt của anh ta lạnh lùng quét qua đám người kia, sau đó lạnh lùng nói: “Trước mắt các người chính là nam tước của để quốc Ba Tư, đoàn trưởng của đoàn kỵ sĩ thánh điện, Lý, Liên, Kiệt, Lý thiếu chủ!”
“Từ nay về sau, biệt thự này đã được Lý thiếu chủ trưng dụng! Đồng thời, đây cũng sẽ là nơi ở của tứ công chúa! Tất cả mọi người đều cút khỏi đây cho tôi! Ngoài ra, tôi sẽ thay mặt Lý thiếu chủ thông báo một chuyện!”
“Chuyện xảy ra sáu năm trước, tất cả mọi người có mặt ở đây chắc là đã nhớ rất kỹ. Lý thiếu chủ cho các người ba ngày trở về chuẩn bị hậu sự.
Sau đó toàn bộ đều quỳ trước cửa lớn, tự mình kết liễu”.
“Nếu không, Lý Linh Đơn tôi đảm bảo, ngay cả mộ tổ tiên mười tám đời của các người cũng sẽ bị tôi đào lên, nghiền xương thành tro!”
“Những người có liên quan đến chuyện sáu năm trước, hãy nhớ lấy!”
Đợi khi người đều đi hết, tứ công chúa mới từ từ bước đi trên tấm thảm mới trải khác vào đại sảnh.
Cô ta nhìn Lý Liên Kiệt đang ngồi trên bảo tọa, nhíu mày nói: “Lý, lãng phí thời gian với đám người nhỏ bé này làm gì? Tại sao không trực tiếp giải quyết chúng?”
Lý Liên Kiệt khẽ cười nói: “Tứ công chúa tôn kính, cô không hiểu. Có một câu nói là, quân tử báo thù mười năm chưa muộn. Tuy rằng tôi không phải quân tử, những khó khăn lắm mới trở về, không chơi trò mèo bắt chuột cho thật đã, làm sao có thể xứng đáng với công sức nhẫn nhịn sáu năm qua của tôi?”
“Cô yên tâm đi, nhanh thôi, cả Cảng Thành này sẽ dấy lên gió tanh mưa máu…”
“Tôi phải khiến hai thành Cảng Thành và Las Vegas, trời long đất lở!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.