Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2895



Chương 2895
Mười giờ tối, không trăng không sao.
Bầu trời cả Cảng Thành trở nên u ám, xung quanh là những đám mây mù mịt bao phủ.
Dường như một cơn mưa lớn sắp ập đến khiến người ta tâm phiền ý loạn.
Bùi Nguyên Minh bước vào biệt thự hoa viên của Bùi môn ở Cảng Thành, bởi vì Bùi Diễm Lan đã đặt biệt gọi điện đến, nói rằng Bùi Văn Cẩn muốn gặp anh càng sớm càng tốt.
Nghe tin môn chủ Bùi môn gọi mình, Bùi Nguyên Minh phải mau chóng trở về.
Suy cho cùng mấy ngày nay anh đều ở trong biệt thự hoa viên, bình thường ngày nào anh cũng gặp mặt Bùi Văn Cẩn.
Nếu không phải xảy ra chuyện lớn, Bùi Văn Cẩn sẽ không đột nhiên bảo Bùi Diễm Lan gọi điện tới.
Trong phòng ăn của biệt thự hoa viên, các món điểm tâm sáng đã được chuẩn bị xong.
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đi vào, Bùi Văn Cẩn đã đợi rất lâu nhưng vẫn chưa động đũa đến, trong tay cầm mấy tấm ảnh, khi thấy Bùi Nguyên Minh đi vào, Bùi Văn Cẩn đưa mấy tấm ảnh cho Bùi Nguyên Minh.
Trong bức ảnh, có hai người, một người là phụ nữ giống nét con lại, người còn lại là một người đàn ông điển trai. Cho dù chỉ nhìn qua ảnh của hai người này, nhưng vẫn khiến người ta nhận ra khí chất ngời ngời, là một người cầm quyền toát ra trên người họ.
Người bình thường ở trước mặt họ, sợ là cũng không có dũng khí nhìn thẳng vào mắt họ.
Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn bức ảnh này một hồi, sau đó cảm thấy hứng thú nói: “Hai người này là?”
Bùi Văn Cẩn điềm tĩnh nói: “Một vị là tứ công chúa của đế quốc Ba Tư, một vị là Lý Liên Kiệt nam tước của đế quốc Ba Tư, đoàn trưởng của đoàn kỵ sĩ thánh điện”
Bùi Nguyên Minh “Ồ” lên một tiếng, nhìn Bùi Diễm Lan một cái, trong lòng muốn nói đây chính là người chồng chưa cưới rẻ tiền. của cô và nhân tình của anh ta sao?
Bùi Văn Cẩn nói tiếp: “Tối nay, hai người này đã đáp xuống sân bay quốc tế Cảng Thành
“Nghe nói, tứ đại gia tộc của Cảng Thành và các đại gia khác đã cùng nhau chuẩn bị hàng vạn nhân viên bảo vệ đến sân bay đón người”.
Bùi Nguyên Minh hơi ngạc nhiên, chỉ có thể nói thế sự như bàn cờ, chiều hôm nay anh vừa ở chỗ Trần Đồng Hoa nghe được chuyện của Lý Liên Kiệt và tứ công chúa.
Không ngờ, bây giờ cả hai đã đến Cảng Thành.
“Sau đó thì sao?”
“Lý Liên Kiệt đến nhà họ Lý ở Cảng Thành?”
“Vị vua trở lại? Người nhà họ Lý ở Cảng Thành bao gồm cả bà già Lý Hạnh Mai cũng đều phải quỳ xuống?”
“Tuy nhiên, sau khi Lý Liên Kiệt đến nhà họ Lý ở Cảng Thành, anh ta đã tát Lý Hạnh Mai té ngã.”
“Đồng thời, anh ta còn trưng dụng biệt thự trên núi Thái Bình của nhà họ Lý làm nơi ở.”
“Ngoài ra, còn tuyên bố trước nhiều người tất cả những người liên quan đến vụ việc sáu năm trước trong vòng ba ngày sẽ phải đến trước cửa biệt thự tự xử để tạ tội”
“Nếu không thì, anh ta sẽ đào mộ mười tám đời tổ tiên người đó lên nghiền nát tro cốt!”
Bùi Văn Cẩn thở dài: “Cậu ta không phải là đến trả thù”
“Mà là muốn hai thành Cảng Thành và Las Vegas phải trời long đất lở!”
Trong khi nói, Bùi Văn Cẩn đưa cho Bùi Nguyễn Minh một cái máy tính bảng, trong đó ghi lại chi tiết toàn bộ câu chuyện sáu năm trước.
Sau khi xem xong tình tiết của vở kịch lớn này, Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Đây là phiên bản “Bá tước Monte Cristo” phiên bản Cảng Thành, nhưng Bùi môn ở Cảng Thành và Las Vegas dường như không dính dáng đến chuyện này, Bùi môn chủ làm gì phải So?”
“Sợ?” Bùi Văn Cần bật cười. “Tôi quả thật là sợ, nhưng không phải tôi sợ cậu ta sẽ thật sự giết người”
“Điều tôi sợ chính là không ít hào môn ở Cảng Thành vốn dĩ là gió chiều nào theo chiều nấy”.
“Lỡ như bởi vì chuyện này mà rơi vào tay để quốc Ba Tư, thể thì những môn hộ phía nam Đại Hạ ta, sắp xảy ra chuyện rồi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.