Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2914



Chương 2914

“Vâng!”

Theo lệnh của Lý Kiệt Tổn, rất nhanh đã có người chạy đi truyền xuống.

Sắc mặt Lý Linh Tốn hơi thay đổi nói: “Cậu Lý, chuyện này khác với dự tính ban đầu của chúng ta. Rủi ro quá lớn. Nếu thất bại, sẽ khó giải thích với bên Tứ công chúa…”

“Chất”

Lý Kiệt Tốn dùng tay trái tát vào mặt Lý Linh Tốn, sau đó lạnh lùng nói: “Khi tôi làm cái gì không cần anh phải dạy tôi”.

“Không phải tôi đã nói sao, tôi sẽ đích thân chơi”

“Cái thuật thôi miên, ám thị tâm lý đó là tôi dạy cho anh.”

“Anh cho rằng tôi không dùng được?”

“Lý Linh Tốn, hãy nhớ lấy, tôi cho anh cơ hội, anh sẽ là đội trưởng của thánh điện kỵ sĩ”

“Tôi không cho anh cơ hội, anh chẳng là gì cả”

Nghe thấy lời của Lý Kiệt Tốn, Lý Linh Kiệt đang che mặt, sắc mặt liền trở nên âm u đến cực điểm.

Kế hoạch ban đầu cho tới nay không phải như thế này, nhưng sự xuất hiện đột ngột của Bùi Cửu Thiên đã thay đổi tất cả.

Ngoại trừ Lý Linh Kiệt, tất cả những người khác của thánh điện kỵ sĩ đều nhìn Lý Kiệt Tốn với ánh mắt cuồng nhiệt.

Phó chỉ huy sẽ đích thân ra tay?

Vậy khẳng định là không chiến mà thắng rồi!

Đúng lúc này, Lý Kiệt Tốn và Lý Linh Tốn giống như được trăng sao vây quanh bước vào phòng VIP số một của Cung giải trí thủ đô.

Lúc này, cho dù là năm trọng tài hay một trăm khán giả quan sát, giờ phút này đều đã yên vị tại chỗ.

Khoảnh khắc Lý Kiệt Tốn cao ngạo bước vào phòng VIP toàn bộ phòng VIP lập tức trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn về phía Lý chiến thần, vị vương giả trở về.

Lý Kiệt Tốn đối với loại hiệu quả này rất hài lòng, lúc này mới chống hai tay, nheo mắt lại nhàn nhạt nói: “Lời nói của tôi đã truyền đi chưa?”

“Nhà họ Hòa có đồng ý không?”

“Một ván định thắng thua, tiền cược là tất cả các thẻ bài định mức!”

“Nhà họ Hòa dám đồng ý không? Nếu không dám vậy thì đóng cửa lại, rồi mau cút!”

“Về sau ở Las Vegas, sẽ không còn có nhà họ Hòa nữa!”

Không đợi người khác đáp lại, liền thấy một chiếc ghế sô pha quay lưng lại với Lý Kiệt Tốn lúc này đang từ từ quay lại, Bùi Minh Nguyên cầm một ly sâm panh trong tay, tùy ý nhấp một ngụm, nhàn nhạt nói: “Một ván phân định thắng thua, không vấn đề gì.”

“Nhưng chỉ chơi chút tiền này có phải là quá nhàm chán không?”

“Chúng ta đặt cược thêm chút đi, ví dụ, một bàn tay của Lý chiến thần Lý Kiệt Tốn anh”

Nghe thấy lời của Diệp Bùi Minh Nguyên, toàn bộ mọi người đều há hốc mồm kinh ngạc, ánh mắt đồng loạt rơi vào trên người Bùi Minh Nguyên.

Chỉ thấy Bùi Minh Nguyên chậm rãi uống ly sâm panh trong tay, dửng dưng nói: “Lý Kiệt Tốn, không phải anh rất tự tin sao? Tin chắc rằng tối nay mình sẽ thắng sao?”

“Vậy thì thêm một bàn tay”

“Làm tiền cược, phía tôi cũng thêm một bàn tay”

“Một tay của tôi đặt cược một tay của anh, anh làm được không.”

“Anh tính là thứ gì?”

Nghe thấy có người dám thách thức mình ở trước mặt nhiều người, vẻ mặt của Lý Kiệt Tốn lập tức trở nên vô cùng âm u.

“Anh muốn lấy tay của tôi?”

“Anh xứng sao?”

“Cậu đây đặt tay trước mặt anh, anh dám chặt không?”

“Nhóc con, đừng nghĩ rằng ngồi trên ghế sô pha mặc âu phục liền có thể giả làm Đổ vương!”

“Có rất nhiều người giả vờ giả vịt trước mặt tôi, nhưng từng người một đều chết không có chỗ chôn!”

“Cậu Lý, người này là Bùi Minh Nguyên.”

“Gần đây ở hai thành phố Cảng thành và Las Vegas đã gây ra rất nhiều phong ba”

Không đợi Bùi Minh Nguyên mở miệng, Bùi Cửu Thiên đã nheo mắt, nhàn nhạt nói.

“Hơn nữa, quan hệ của anh ta với nhà họ Hà không nông. Lần trước cái mạng già của Hòa Thanh Phong là do anh ta nhặt về lại”

“Quan trọng nhất là anh ta còn dám đắc tội Thánh nữ Sư Phi Tiên của đại quan Ngũ Mai. Tôi khuyên cậu Lý nên cẩn thận thì hơn!”

“Đừng làm theo lời anh ta nói, bởi vì anh thực sự không phải là đối thủ của anh ta.”

Bùi Cửu Thiên giống như mọi hết ruột gan ra để thuyết phục anh ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.