Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2916



Chương 2916

Bùi Nguyễn Minh nhàn nhạt liếc nhìn Bùi Cửu Thiên, hứng thú nói: “Tôi nói là ai? Hóa ra là Bùi Cửu Thiên thiếu chủ của Bùi môn tại Cảng Đô!”

“Tôi vốn dĩ không có hứng thú với thủ đoạn của Lý Liên Kiệt. Nhưng tôi nghe nói có người của Bùi môn ở Cảng Đổ đã bí mật đưa ra phần thưởng, nói ai có thể chặt được một tay của Lý Liên Kiệt thì có thể tới chỗ anh nhận ba trăm ngàn tỷ! Tuy tôi không biết là thật hay giả, nhưng cũng phải thử xem có đúng không?”

Vừa dứt lời, mọi người có mặt ở đây đều phô ra ánh mắt kỳ lạ, ánh mắt đều tập trung trên người Bùi Cửu Thiên.

Bởi vì ba điều kiện mà Lý Liên Kiệt đưa ra trước đó, mọi người ở hai thành phố Cảng Đổ đều đã biết hết rồi.

Bây giờ Bùi Cửu Thiên bí mật đưa ra phần thưởng cho một cánh tay của Lý Liên Kiệt, có vẻ cũng là hợp lý!

Chỉ có thể nói, hai anh em kết nghĩa này đúng là tình ý giả dối! Một người nhìn chằm chằm vào vị trí môn chủ của đối phương, một người muốn chặt tay đối phương.

Toàn hiện trường chỉ có một mình Bùi Cửu Thiên xém chút là muốn tông vào tường.

Anh ta thật sự rất muốn một cánh tay của Lý Liên Kiệt bị gãy trong tay Bùi Nguyễn Minh, cho nên hôm nay anh ta mới xuất hiện ở đây.

Nhưng vấn đề là, kiểu suy nghĩ này không đáng để nói với người ngoài. Nhưng bây giờ đã bị tên khốn Bùi Nguyễn Minh phát hiện!

Nhìn thấy ánh mắt của Lý Liên Kiệt rơi trên người mình, trong lòng Bùi Cửu Thiên như đánh một nhịp trống, nhưng mà, anh ta vẫn cười khẩy một tiếng, nói: “Lý thiếu, lời của tên khốn Bùi Nguyễn Minh này anh cũng tin sao?”

“Cậu ta thấy hai người chúng ta đi cùng nhau, nên mong cho hai chúng ta tự tàn sát lẫn nhau, cậu ta mới có thể ngư ông đắc lợi!”

“Nếu Lý thiếu không tin tôi, thì chuyện này để tôi làm di!”

“Tôi sẽ đấu cùng cái tên khốn Bùi Nguyễn Minh, tôi đang muốn tự tay chặt đứt một cánh tay của cậu ta đây!”

Lý Liên Kiệt liếc mắt nhìn Bùi Cửu Thiên một cái rồi cười nói: “Bùi thiếu chủ, tình bạn giữa tôi và anh cao hơn trời sâu hơn biển, sao có thể vì một tên khốn gây xích mích chia rẻ được chứ?”

“Anh yên tâm đi. Tôi sẽ không tin lời của cậu ta đâu!”

Vừa nói, ánh mắt Lý Liên Kiệt lúc này nhìn Bùi Cửu Thiên, lại có thêm một tia lạnh lẽo.

Tuy lúc đầu anh ta cũng không có ý thành thật với Bùi Cửu Thiên, nhưng bị Bùi Nguyễn Minh khiêu khích như thế, mâu thuẫn vốn tồn tại giữa hai người vì một chút bất cẩn mà sắp bị bại lộ ra ngoài.

Nhìn lời nói đanh thép của hai người, Bùi Nguyễn Minh cười thầm.

Có một số thứ biết dừng lại đúng lúc là được rồi, anh cũng không tiếp tục khiêu khích nữa, sau đó liếc mắt nhìn Lý Liên Kiệt, lạnh lùng nói: “Được rồi, Lý Liên Kiệt, mấy lời nói nhảm dừng ở đây thôi!”

“Có dám chơi hay không? Không dám chơi ngươi cút ngay đi!”

“Đổ thành không hoan nghênh anh”

Bùi Cửu Thiên ở một bên giả vờ giả vịt nói: “Lý thiếu, đừng rơi vào bẫy của tên khốn kiếp này, cậu ta chỉ đang khiêu khích hai anh em chúng ta.”

“Tôi biết ”

Lý Liên Kiệt tỏ vẻ thờ ơ “Cho nên tôi mới muốn quyết chiến một trận giết chết cậu ta, bất kỳ âm mưu quỷ kế gì đó, trước sức mạnh tuyệt đối của tôi, cũng chỉ là gà đất chó ngói mà thôi!”

Lý Liên Kiệt bước tới trước, nheo mắt nhìn Bùi Nguyên

Minh: “Họ Bùi kia, tôi đồng ý với cậu”

“Tuy nhiên, tôi cũng có một yêu cầu! Đó là cậu tự mình kết thúc trận chiến với tôi. Tôi muốn cậu thua một cách tâm phục khẩu phục, tôi muốn cậu đích thân chặt đứt tay của mình!”

“Thế nào? Cậu có dám chơi không? Nếu không dám thì cứ chui vào dưới đũng quần của tôi!”

Bùi Nguyên Minh khẽ mỉm cười, sau đó vỗ tay, điềm nhiên nói: “Đợi một câu này của Lý thiếu, người đâu, mang giấy bút ra!”

Theo sau hành động của Bùi Nguyễn Minh, giấy đánh cược sớm đã được chuẩn bị ba bản được đưa lên, nội dung đã được in ấn xong, đúng như những gì hai bên vừa thỏa thuận.

Cảnh tượng này khiến đồng tử của Lý Liên Kiệt hơi co lại, trò này, dường như anh ta phải chịu một chút thiệt thòi trước rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.