Chàng Rể Quyền Thế

Chương 2940



Chương 2940

“Quỳ xuống, cầu xin tôi đi”

Bùi Nguyên Minh thần sắc lạnh nhạt mở miệng.

“Chỉ cần cô quỳ xuống, tôi liền cho cô một cơ một cứu người…

Quỳ xuống?

Cầu xin tôi?

Lời này vừa nói ra, toàn bộ người có mặt ở đó đều chấn động, ngay cả đám người Hoà Thanh Phong, Giang Hoành Lâm đang cùng ăn cơm với Bùi Nguyên Minh cũng chết lặng không nói nên lời.

Đây là loại tình huống gì?

Bùi Nguyên Minh vậy mà lại dám bắt tứ công chúa quỳ xuống?

Phải biết răng, đế quốc Ba Tư từng là cường quốc mạnh nhất thế giới!

Người thừa kế thứ tư của đế quốc Ba Tư, tuy rằng rất có khả năng cả đời này không thể nào có được vương vị, nhưng dù sao cũng có.

thân phận ở trong đó!

Ngày thường, tứ công chúa có thể đại diện cho đế quốc Ba Tư đi tham quan các quốc gia và khu vực lớn, mỗi một lần đều được hưởng.

đãi ngộ của cấp nguyên thủ quốc gia.

Sáng gặp quan to quý nhân, chiều gặp dân chúng bình dân, đều đối với cô ta cung kính lễ độ.

Thậm chí để nói với tứ công chúa vài câu, cũng đều phải có người viết bản thảo phát biểu ý kiến trước đó cả tháng.

Mọi người đều sợ hãi không cẩn thận sẽ mạo phạm công chúa, đắc tội với đế quốc Ba Tư.

‘Vậy mà Bùi Nguyên Minh lại có thể bắt tứ công chúa quỳ xuống cầu xin?

Đây chẳng phải là đã quá khiêu khích rồi Sao Cũng chính là coi khinh đế quốc Ba Tư.

Cho dù là tứ công chúa đã tự mình trải qua bao nhiêu sóng to gió lớn, cô ta đã tưởng tượng ra bất luận rất nhiều khả năng có thể xảy ra Bùi Nguyên Minh kính cẩn lễ phép cũng được, ra vẻ uy nghiêm giọng nói lạnh lùng cũng được, cô ta đều nghĩ ra biện pháp đối phó rồi Nhưng cô ta bất kể như thế nào cũng không ngờ tới được, Bùi Nguyên Minh lại có thể bắt cô ta quỳ xuống cầu xin!

Đây chẳng phải có thể dùng hai từ điên cuồng để miêu tả được hay sao.

Lúc này, tứ công chúa mới trầm giọng nói: “Họ Bùi kia, mày vừa nói cái gì?”

“Tôi nói cô quỳ xuống, xin lỗi!”

Thần sắc Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, ánh mắt thản nhiên.

“Ở trong khu vực Đại Hạ, nghe không hiểu tiếng Hoa sao?”

“Nếu như nghe không hiểu, thì cút đi”

“Học được tiếng Hoa rồi hãy quay lại nói chuyện với tôi”

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh kiêu ngạo bá đạo như vậy, tứ công chúa trong nháy mắt nổi giận: “Họ Bùi kia, mày có biết mình đang nói gì hay không?”

“Mày dám bắt bổn công chúa quỳ xuống xin lỗi mày sao?”

“Mà là cái thá gì?”

“Tao nói cho mày biết, ngoại trừ nữ vương của đế quốc Ba Tư, cho dù là trưởng công chúa hoàng tộc, cũng không có tư cách bắt †ao quỳ xuống!”

“Nếu như mày biết điều, nhanh chóng thả chồng tao và những người khác ra, bằng.

không, tao sẽ sống chết với mày tới cùng!”

“Chuyện này, rõ ràng sẽ biến thành việc ngoại giao!”

“Tao thật sự muốn nhìn xem mày chuẩn bị chịu trách nhiệm như thế nào!”

Nếu như đây không phải là địa bàn của Bùi Nguyên Minh, cô ta thật sự muốn bản chết Bùi Nguyên Minh.

Lần đầu tiên, một tên thường dân lại có thể giễu võ dương oai trước mặt cô ta?

Hành động như vậy không phải là muốn chết thì còn muốn gì nữa?

“Quỳ xuống thì làm sao?”

Bùi Nguyên Minh thần sắc lạnh lùng.

“Có là vương chúa trong thiên hạ, ở trong địa bàn Đại Hạ của chúng tôi, phải hành sự theo phép tắc của Đại hạ chúng tôi”

“Làm sai, thì phải nhận sai.”

“Nhận sai rồi, có thể có cơ hội được tôi tha thứ”

“Để tôi xem thái độ của cô, tôi sẽ cân nhắc xem có tha thứ cho cô hay không”

“Muốn hay không muốn thả người của cô”

“Đừng có một mặt cầu xin tôi, một mặt khác lại vênh mặt hất hàm sai khiến, cao cao.

tại thượng…”

“Cô tưởng rằng cô là người nước ngoài, ở nơi này của tôi có đặc quyền hay sao?”

Bùi Nguyên Minh thần sắc đạm mạc, lời nói lạnh lùng.

“Thật ngại quá, ở chỗ của tôi, cô không có quyền đói”

“Cho dù nữ vương của đế quốc Ba Tư các người đến cũng nhưng vậy thôi”

“Trước tiên quỳ xuống xin lỗi, rồi hãy thương lượng!”

“Muốn đàm phán thì phải quỳ, không muốn đàm phán thì cút đi!”

Lời nói của Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, nhưng khiến có tứ công chúa cả người run rẩy, rõ ràng là tức giận không nhẹ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.