Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3027



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 3027

“Không tệ, đủ hèn hạ!”

Bùi Nguyên Minh lắc lắc tay, thản nhiên mở miệng Đối với người được xưng là đại cao thủ Thiên Kiệt này, trong lòng anh đã không còn một chút kính trọng nào.

‘Vẻ mặt Thiên Kiệt thản nhiên, đối với chuyện này cảm thấy không có gì cả, chỉ lạnh lùng nói: “Nhóc con, cậu không hiểu gì cải”

“Những người như chúng tôi, chính là người giết người thay cho chủ nhân, là cái bóng, là công cụ của chủ nhân.”

“Chủ nhân muốn chúng tôi giết chết đối thủ thì chúng tôi cần phải dùng mọi cách để giết chết đối phương”

“Những lúc này chỉ có thắng thua, sống chết, không có danh dự và đạo nghĩa, cậu hiểu không?”

Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Trước đây tôi không cần hiểu, bây giờ cũng không cần hiểu, sau này lại càng không”

“Bởi vì tôi và ông vốn đĩ khác nhau.”

“Đường đường là chiến thần mà ngay cả lòng tin đều không có thì tính là chiến thần gì?”

Thiên Kiệt không trả lời Bùi Nguyên Minh, chỉ cười lạnh một tiếng, đao dài trong tay bay lên lần thứ hai, chớp mắt trên đao mang theo hàn ý lạnh lẽo, đao khí tràn ngập ý lạnh nháy mắt thổi quát toàn trường.

“Âm”

“Kengl”

Trong nháy mắt đao khí đến gần, chân Bùi Nguyên Minh đá lên, lần thứ hai lấy được một thanh đao từ trên mặt đất.

Sau đó tay anh cầm chuôi đao, một đao đâm vào trong đao khí đầy trời.

Trong ánh mắt rung động của mọi người, một đao nhìn như đơn giản của Bùi Nguyên Minh dễ dàng chống đỡ được đao khí như gió lốc muốn đông cứng người anh lại.

Trong ánh mắt rung động tỉnh lại của đám người tổng quản Bùi, một đao này của Bùi Nguyên Minh lại dễ dàng, đơn giản, thoải mái như vậy.

Khiến cho mọi người đang xem không thể tin tưởng được.

Bởi vì trong nhận thức của bọn họ, Thiên Kiệt phải là một †ồn tại vô địch mới đúng.

Nhưng mà bây giờ, một kích toàn lực của Thiên Kiệt lại dễ dàng bị Bùi Nguyên Minh chặn lại!

Cảnh tượng này khiến người khác thật khó tin.

“Người trẻ tuổi không tệ, cậu thật sự rất giỏi, có tư cách làm đối thủ của tôi”

Nội tâm Thiên Kiệt tuy răng vô cùng rung động, nhưng trên mặt vẫn nhẹ nhàng trôi chảy, biểu tình rốt cuộc Bùi Nguyên Minh bây giờ mới có tư cách.

Nhưng trên thực tế tay cầm đao của ông ta đã hơi run lên, khóe mắt cũng hơi run rẩy.

Nếu sớm biết thẳng nhóc Bùi Nguyên Minh này khó đối phó như vậy, ông ta đã không ỷ lại tự mình ra tay.

Nhưng mà còn không để Thiên Kiệt hối hận xong, chỉ thấy Bùi Nguyên Minh tiến lên từng bước, đao khí trong tay chớp mắt bùng nổ, trực tiếp bao phủ chỗ Thiên Kiệt đang đứng.

Đao khí lúc này giống như mang theo ánh sáng vô cùng chói mắt.

“Bùm..”

Thân thể Thiên Kiệt lui về phía sau, giơ đao lên, trực tiếp biến thành mũi nhọn chống lại công kích của Bùi Nguyên Minh.

“Keng keng keng..”

Trong chớp mắt hai bên đã ngươi tới ta đi, đánh đến cao trào.

Đối đầu với đao khí, không ít người xung quanh không nhịn được lùi về sau.

Thấy cảnh như vậy, đám người tổng quản Bùi trừng lớn mắt, bọn họ khiếp sợ trước sự mạnh mẽ của Bùi Nguyên Minh.

Khó có thế tin anh có thể đối kháng với Thiên Kiệt như Vậy.

Nhưng mà rất nhanh sau đó những người này lại cười lạnh lắc đầu.

Cố chống mà thôi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.