Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3041



Chương 3041

Sau một tiếng, Bùi Nguyên Minh đi ra từ trong căn phòng ở tầng cao nhất, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

Bùi Cửu Phong vẫn đi theo phía sau anh, chờ đến khi chắc chắn xung quanh đều là người của mình vẻ mặt mới khó coi nói: “Anh Minh, anh cảm thấy tất cả những gì ban nãy Tenkade Shiro nói đến cùng là thật hay giả?”

“Chuyện mười năm trước, đúng là Thiên Kiệt vì muốn diệt Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas mà làm ra à?”

Bùi Nguyễn Minh suy nghĩ một chút rồi nói: “Có lẽ là ông ta sẽ không nói dối, dù sao thì bây giờ ông ta đã rơi vào trong tay của chúng ta, lá bài tẩy lớn nhất cũng bị tội giết chết”

“Muốn sống thì bắt buộc phải phối hợp với tôi, dưới tình huống như vậy, không cần phải nói dối chuyện của mười năm trước.”

“Bởi vì chuyện này đối với ông ta chẳng có tí chỗ tốt nào.”

Bùi Cửu Phong khẽ vuốt cằm, sau đó lại cau mày nói: “Vậy Bùi Cửu Thiên này?”

“Tốc độ những người bên phòng lớn này lên nhanh như vậy, là do có bóng dáng của người nước Đảo đứng phía sau sao?”

“Nếu như chuyện này bị lộ ra ngoài ánh sáng thì đối với Cảng Thành và Las Vegas cùng với Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas cũng là chuyện lớn hơn cả động đất đó!”

“Động đất thì động đất” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh hờ hững.

“Chuyện này nếu là sự thật, vậy nhất định phải giải quyết, cho dù như thế nào cũng không thể để cho Bùi Cửu Thiên lên ngồi vào vị trí đó”

“Nếu không thì tình thế trong tương lai của Cảng Thành và Las Vegas sẽ càng phiền phức”

Trong lòng Bùi Nguyên Minh hiểu rõ, trước đó nếu như nói Bùi Cửu Thiên có ngồi lên vị trí đó hay không chỉ dính dáng tới sự tranh giành quyền lực bên trong Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas mà thôi.

Thế nhưng điều kiện quan trọng nhất bây giờ là người nước Đảo ẩn núp nhiều năm, chuyện Bùi Cửu Thiên có lên ngồi vào vị trí đó hay không chỉ liên quan đến cả Cảng Thành và Las Vegas, thậm chí còn là toàn bộ tình hình của Đại Hạ rồi.

Bùi Cửu Phong khẽ nhíu mày nói: “Nếu như sau lưng Bùi Cửu Thiên thật sự có người nước Đảo, vậy dưới tình thế của ván cờ trước mắt này, người nước Đảo nên ra hết sức lực giúp anh ta lên vị trí kia”

“Còn có một điểm, đó chính là Tenkade Shiro cũng chỉ nói sơ qua tình hình, không hề có những chi tiết nhỏ và chứng cứ “Cho dù là chuyện mười năm trước hay là chuyện của Bùi Cửu Thiên, chúng ta chỉ dựa vào mỗi lời khai này của ông ta cũng chẳng có tác dụng gì”

Bùi Cửu Phong cũng hiểu rất rõ, chuyện này liên quan tới cái chết của con trai ruột của Bùi Văn Cẩn, còn liên quan tới danh dự của Bùi Cửu Thiên.

Nếu như không căn cứ theo chứng cứ chính xác, một khi nói ra việc này, sẽ bị người ta cho là đang giội nước bẩn.

Dù cho lấy ra video cuộc nói chuyện ban nãy của Tenkade Shiro thì cũng chỉ cho rằng là kết quả thu được sau khi tra tấn bức cung.

Vì thế nên, bây giờ không những cần biết những chi tiết nhỏ, mà còn phải có bằng chứng cụ thể.

Bùi Nguyên Minh hờ hững nói: “Trong tay lão chó Tenkade Shiro chắc chắn là có thứ để làm chứng cứ, bây giờ không chịu lấy ra, đơn giản chỉ là sợ chúng ta không có thành ý”

“Sợ chúng ta ăn cháo đá bát, qua cầu rút ván thôi.”

“Anh xin chỉ thị của Bùi môn chủ, chỉ cần Tenkade Shiro đồng ý phối hợp, lấy ra đầy đủ chứng cứ thì chúng ta có thể giữ lại cho ông ta một con đường sống, thậm chí còn giúp ông ta rửa sạch thân phận, làm người một lần nữa”

Mí mắt Bùi Cửu Phong hơi giật một cái, sau đó nhỏ giọng nói: “Anh Minh, anh phải biết.”

“Tenkade Shiro không phải là người bình thường, ông ta là Chiến thần một đời đó!”

“Anh thật sự thả ông ta đi sao, đó là thả hổ về rừng, nuôi hổ ra nạn đó!”

Bùi Nguyên Minh đi vào thang máy, ấn xuống một nút bấm, mới cười nói: “Hai vị tông chủ mới cũ của Kashima Shinto Ryu ở trong tay chúng ta một chết một bị thương”

“Thế nhưng thực lực của Kashima Shinto Ryu thực sự không xem như là bị tổn thương nghiêm trọng.”

“Nếu như tôi đoán không sai, Kashima Shinto Ryu bây giờ chắc chắn đang tuyển chọn tông chủ mới để quản lí mọi chuyện.”

“Chúng ta chỉ cần đợi đến sau khi bọn họ tuyển chọn được tông chủ, sẽ trả Tenkade Shiro ve.”

“Như vậy thì hai vị tông chủ cũ và mới chắc chắn sẽ đánh nhau tới một mất một còn, dù sao thì cũng không ai chịu giao quyền lực từ trong tay ra”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.