Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3059



Chương 3059

“Khốn khiếp, đứng lại cho tôi!”

Ngay khi Bùi Nguyên Minh chuẩn bị rời đi thì Bùi Lệ Thu bước tới, trang phục lộng lẫy.

Bà ta còn dẫn theo một đám người, vẻ mặt lãnh đạm chặn đường Bùi Nguyên Minh.

“Bùi Nguyên Minh, ân oán trong quá khứ của chúng ta, tôi sẽ không nói đến. Nhưng hôm nay là ngày mừng thọ cụ bà, thân là một vị khách mà anh lại không biết lớn bé liên tiếp gây chuyện ở địa bàn Bùi Môn chúng tôi! Người biết, thì biết là anh tới tham dự sinh nhật. Người không biết thì còn tưởng là anh đến phá rối đấy!”

“Cho nên, hôm nay tôi không quan tâm tại sao anh lại có đủ tư cách xuất hiện ở đây, tôi cũng không quan tâm tại sao anh lại ra tay với người khác. Nhưng là anh không cho chúng †ôi mặt mũi trước, nên chúng tôi cũng sẽ không khách khí với anh. Bây giờ, anh đã bị chúng tôi đưa vào danh sách đen, anh mau cút khỏi đây cho tôi. Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas không chào đón anh”

Khuôn mặt của Bùi Lệ Thu xinh đẹp lạnh lùng, người thuộc chỉ lớn và chỉ thứ hai đứng sau lưng bà ta ai nấy đều nhìn Bùi Nguyên Minh với ánh mắt lạnh lùng.

Những người Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas này không quan tâm đến đúng sai, cái bọn họ quan tâm là thể diện.

Cho dù trước đây Bùi Nguyên Minh có làm gì thì hôm nay anh cũng là đang đánh vào mặt của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas.

Nói một cách đơn giản, những người này đã từng thấy rất nhiều kẻ ngông cuồng nhưng lại chưa từng thấy ai to gan như Vậy.

“Bùi Nguyên Minh, anh quá kiêu ngạo rồi!”

“Anh đừng tưởng rằng mình có môn chủ làm chỗ dựa, thêm cái thân phận khách quý là có thể ở đây muốn làm gì thì làm à?”

“Hoàng thất Đảo Quốc, hoàng tử Trung Đông và cho dù là công chúa Bắc Âu ở đây cũng không dám kiêu ngạo. Người của thánh địa võ học, người của mười gia tộc hàng đầu và năm gia tộc môn phiệt, khi đến tham gia mừng thọ cũng phải kính nể chúng tôi!”

“Vậy mà anh lại dám tới nơi này đập phát Anh mau cút khỏi đây, chúng tôi không chào đón anh!”

Đám người Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas này nhảy dựng lên, cho dù bọn họ có nhìn Bùi Nguyên Minh như thế nào cũng không thấy vừa mắt.

Ngoài việc Bùi Nguyên Minh làm cho bọn họ mất mặt ra còn có nguyên nhân khác chính là Bùi Nguyên Minh đứng về phía Bùi Văn Cẩn.

Mọi người đều có xung đột lợi ích rất lớn, cho nên nếu có thể làm cho Bùi Nguyên Minh cút đi thì chỉ lớn và chỉ phụ cũng tuyệt không khách khí.

Đối mặt với mấy lời chỉ trích này, Bùi Nguyên Minh tỏ ra thờ ơ, chỉ hơi mỉm cười. Nụ cười của anh rất dịu dàng, rất bình thường, nhưng trong mắt Bùi Lệ Thu, nó mang theo sự khinh thường cùng lạnh lùng khó tả.

“Tôi đến đây theo lời mời của Bùi Môn chủ và phu nhân Đường. Nếu môn chủ đã đích thân mời tôi thì mấy thứ tôm tép như các người có tư cách gì để đuổi tôi đi? Bao gồm cả bà đấy, Bùi Lệ Thu!”

“Bà cũng chỉ là một người con gái bị gả ra ngoài, có tư cách gì mà đứng trước mặt tôi diễu võ dương oai? Bà cũng đừng quên, nhìn thấy tôi cũng giống như nhìn thấy Bùi Môn chủ. Bây giờ một là các người tránh ra, hay là các người quỳ xuống cho tôi, cô không còn lựa chọn nào khác đâu.”

“Ôi, thật là kiêu ngạo!” Bùi Lệ Thu chế nhạo nói.

“Ông Tư cũng không dám kiêu ngạo như vậy trong ngày mừng thọ đâu, vậy mà anh lại dám đứng ở đây, cáo mượn oai hùm, thật là phách lối mà!”

“Tôi, Bùi Lệ Thu, đã không cho anh vào. Thì còn ai dám giúp anh vào được cơ chứ?”

‘Vừa dứt lời, Bùi Lệ Thu vỗ tay, trong tích tắc, có người của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas tiến lên, tất cả bọn chúng đều cầm súng trong tay nhắm thẳng vào Bùi Nguyên Minh Rõ ràng, nếu chỉ cần một lời không hợp, bọn họ sẽ bóp cò ngay. Đây có lẽ là thế lực của Bùi Cửu Thiên, cho nên rất phách lối ngang ngược.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.