Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3064



Chương 3064

“Bốp”

Bà cụ Bùi trở bàn tay tát thêm một cái khiến Bùi Văn Lâm lảo đảo lui về sau mấy bước, mặt mũi toàn là máu.

May mắn thay, Bùi Cửu Phong kịp thời phản ứng, anh ta vội vàng chạy tới đỡ ba mình cho nên Bùi Văn Lâm mới không bị ngã ngồi dưới đất.

Chỉ có điều cho dù có bị như vậy, lúc này, Bùi Văn Lâm cái con người này cũng không dám chất vấn hay phản kháng gì.

Không nói đến cái khác, người trước mặt ông ta đây là cụ bà của Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas, là mẹ của ông ta.

Cho dù Bùi Văn Lâm có gan bằng trời, ông ta cũng không dám phản kháng.

“Chát!”

“Hôm nay là sinh nhật của bà già này, có nhiều khách góp mặt như vậy, con cháu nhiều như vậy, ấy thế mà anh lại có thể nói nhăng nói cuội gây chia rẽ mối quan hệ giữa thằng Cả và thằng Tư à?”

“Anh coi Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas này không có ai có thể quản anh rồi hả? Hay cho rằng bà già này sắp chết rồi?”

“Chát!”

“Từ lúc nào ông Ba nhà họ Bùi anh có tư cách la lối với anh cả của anh ở trước mặt mọi người thế hả?”

“Chát!”

“Tôn ti trật tự, anh không hiểu sao?”

“Chát!”

“Từ nhỏ đến lớn tôi dạy anh như thế à?”

“Chát!”

“Lại còn dám làm cản trước mặt bà già này, anh ăn gan hùm mật gấu rồi hả?”

Bà cụ Bùi nói một câu thì tát Bùi Văn Lâm một cái, làm cho Bùi Văn Lâm lảo đảo lui về phía sau, vẻ mặt rất khó coi.

“Chat!”

“Làm sao?”

“Khi nãy tôi không có ở đây không phải anh nói hay lắm à?”

“Tại sao bây giờ không nói nữa đi?”

“Mẹ, mẹ bớt giận.”

Thậm chí Bùi Văn Lâm còn không dám che mặt, ông ta cố nặn ra nụ cười: “Thật sự không phải là con gây rối mà!”

“Cho dù mẹ có cho con gan trời, con cũng không dám gây sự vào ngày sinh nhật của mẹ đâu!”

“Chỉ là chú Tư bao năm qua vì Bùi Môn của chúng ta tại Cảng Thành và Las Vegas mà dốc hết tâm huyết. Không có công lao thì cũng có khổ lao!”

“Con ruột của họ lại bị tai nạn mười năm trước, giờ chỉ còn lại có mỗi một mình Bùi Diễm Lan!”

“Bây giờ chú Tư, chú ấy chẳng qua là muốn chọn một người rể hiền để đến thừa kế y bát thôi, cái này có gì đâu ạ?”.

“Đây không phải là việc vô cùng bình thường sao?”

“Con cũng là bậc ba mẹ, vì vậy nên con cũng đồng cảm với chú Tư!”

“Con ủng hộ chú Tư chọn một người rể hiền!”

“Hơn nữa, nói không chừng bọn họ sẽ còn có thể sớm sinh cho mẹ một chất trai ấy chứ.”

“Mẹ, không phải là mẹ nên ủng hộ họ sao?”

Vẻ mặt của Bùi Văn Lâm vô cùng hiệu thuận, nhưng trong mắt của Bùi Nguyên Minh, nhìn. thể nào cũng thấy kì lạ.

Thật sự không biết Bùi Văn Cẩn đã hứa hẹn với Bùi Văn Lâm điều gì mà lại khiến cho con cáo già ba phải này phải bán mang đến như vậy.

Mà cho dù là tới giờ khắc này, Bùi Văn Cẩn ngoài việc đứng dậy hành lễ ra thì cũng không nói gì nhiều, như thể ông ta chắc chắn rằng mình có thể nắm được đại cuộc trong tay vậy.

Cảnh tượng này làm cho Bùi Nguyên Minh lại coi trọng Bùi Văn Cẩn thêm mấy lần.

Mặc dù nói người làm việc lớn phải biết giữ bình tĩnh, nhưng Bùi Văn Cẩn quả thật bình tĩnh đến không ngờ.

Cho dù là dưới tình huống thế này, thậm chí đến cả bà cụ Bùi cũng đã ra tay, vậy mà ông ta vẫn có thể có đủ bình tĩnh, không đến lúc vạn bất đắc dĩ sẽ nhất quyết không ra tay.

Lúc này Bùi Văn Lâm mới chắp tay nói: “Mẹ, đây là một đôi kim ngọc lương duyên. Trong ngày sinh nhật của mẹ có thể quyết định được hôn sự, vậy thì nhất định sẽ có thể lưu truyền đến muôn đời, con cho rằng…”

“Chát!”

Bà cụ Bùi lại tát một cái nữa, trực tiếp tát cho Bùi Văn Lâm Xuyên ngã lăn xuống đất.

“Thằng Ba, từ khi nào anh có đủ tư cách chất vấn tôi?”

“Với lại, hôm nay là sinh nhật của bà già này, anh còn cố ý làm cho tôi chịu ấm ức.”

“Anh là muốn ép bà già này phế bỏ thằng Tư, sau đó cho anh thượng vị phải không?”

“Anh cút ra chỗ khác cho tôi!”

“Nể tình anh là con trai của tôi, tôi sẽ cho anh một đường sống!”

“Nếu mà còn lảm nhảm nữa thì cái ngại đứng đầu chi thứ ba kia của anh cũng đừng có làm nữa.”

“Từ chức để cho người có tài đến làm đi!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.