Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3086



Chương 3086

Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lãnh đạm, ngay sau đó anh bước lên một bước, bất ngờ tung ra một cú tát.

“Bốp!”

Bùi Cửu Thiên mới vừa rồi còn hung hăng càn quấy liền bị Bùi Nguyên Minh thẳng tay tát một cái, không kịp phản ứng.

“Anh không thượng vị được đâu” Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lạnh lùng.

“Bùi Môn ở Cảng Thành gây dựng lên cốt lõi là vì Đại Hạ mà bảo vệ biên giới!”.

“Anh ngay cả điểm cơ bản nhất này cũng không biết, còn mưu đồ muốn lên chức sao?”

“Nếu anh hỏi tôi dùng cái gì để ngăn cản anh thì hôm nay tôi nói rõ cho anh biết!” Vừa nói dứt lời, Bùi Nguyên Minh bước lên thêm một bước, một lần nữa lại tung ra một cú tát.

“Bốp!”.

“Một tát này đánh vì anh nhiều lần tâm địa bất chính, mưu đồ xấu xa!”

“Lời trưởng bối nói đã không nghe theo còn đòi thượng vị? Mộng tưởng hão huyền!” “Bốp!”.

“Một tát này đánh vì anh không tôn trọng những hy sinh của tổ tiên, không tôn trọng lịch sử!”

“Đại Hạ ta ban đầu lập quốc đã trải qua biết bao trắc trở!”

“Người Đảo quốc đã làm nhục ta, giết ta nhưng tổ tiên Đại Hạ ta quyết không nhân nhượng, một tấc đất cũng phải đấu tranh!”

“Bùi Cửu Thiên anh có hiểu được cái gì là một tấc núi sông, một tấc máu không?”

“Bùi Cửu Thiên anh có biết cái gì gọi là một trăm ngàn thanh niên, một trăm ngàn chiến sĩ không?”

“Bùi Cửu Thiên anh có hiểu khi tổ quốc gặp nạn, chúng ta sẵn sàng xông pha là gì không?”

“Anh cái gì cũng không hiểu, lại dám ở đây ăn nói hàm hồ, cái gì mà quan hệ gần gũi?”

“Bốp!”

Bùi Nguyên Minh lại giáng một cú tát khiến Bùi Cửu Thiên bay ra ngoài. “Bùi Cửu Thiên anh có tư cách gì mà muốn thay tổ tiên ngày trước tha thứ cho người Đảo quốc?”

“Cũng như vậy, Bùi Cửu Thiên anh có tư cách gì mà lên chức ở biên giới Đại Hạ ta?”

“Anh có tư cách sao?”

“Anh xứng đáng sao?”

“Anh hoàn toàn không xứng đáng!” Bùi Nguyên Minh lạnh lùng tung ra một cú đá cuối cùng.

Bùi Cửu Thiên hoảng loạn lập tức bị bay ra ngoài, rơi xuống đất, ngã nhào xuống như chó vồ phân.

Thấy Bùi Nguyên Minh bị mấy trăm khẩu súng chĩa vào, thế mà lúc này vẫn tung một cú đá vào Bùi Cửu Thiên, tất cả mọi người đều vô cùng hoảng hốt.

Lúc này, mọi người dường như đã hiểu cái gì gọi là ngay thẳng, chính trực! Cái gì gọi là oai phong lẫm liệt!

Cho dù lúc này Bùi Cửu Thiên trông có vẻ binh hùng tướng mạnh với hàng trăm súng đạn hỗ trợ, nhưng trước những lời nói lạnh lùng của Bùi Nguyên Minh, những kẻ thân tín kia của anh ta đều vô cùng hoảng hốt, không thể phản ứng gì.

Thấy Bùi Cửu Thiên ngã ra còn chưa kịp bò dậy, Bùi Nguyên Minh lại bước lên thêm một bước.

Đột nhiên, một ông già đang ẩn mình trong đám đông phóng lên cao, ông ta trực tiếp chặn lại phía trước Bùi Cửu Thiên, sau đó tung một đòn nhắm về phía Bùi Nguyên Minh mà đánh.

“Bùm!”

Bùi Nguyên Minh nhanh chóng di chuyển thân thể, bay lên thi triển chiêu thức, tung ra một đòn về phía trước. Chỉ trong phút chốc, một âm thanh dữ dội, nặng nề lan ra.

Mặc dù ông già đó xông ra đỡ được một đòn này của Bùi Nguyên Minh, nhưng thân thể ông ta lảo đảo lùi về sau mười mấy bước, thiếu chút nữa thì ngã xuống.

Nhưng Bùi Nguyên Minh vẫn không hề nhúc nhích, chỉ đứng tại chỗ, vẻ mặt lãnh đạm. Tất cả mọi người có mặt chứng kiến cảnh tượng này ai nấy vẻ mặt đầy kinh ngạc.

Bởi mọi người ai cũng nhận ra ông già vừa ra tay chính là cao thủ Bùi Môn ở Cảng Thành mà Bùi Cửu Thiên giấu bên cạnh, người luôn chịu trách nhiệm cho sự an toàn của Bùi Cửu Thiên.

Tuy nhiên, vị cao thủ lớn này ngay cả một đòn của Bùi Nguyên Minh cũng không cản được. “Tôi muốn trừ khử Bùi Cửu Thiên thì các người không có cơ hội đầu”

Bùi Nguyên Minh vẻ mặt lãnh đạm lại bước lên thêm một bước.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.