Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3102



Chương 3102:

 

Mọi chuyện phát triển đến mức này, ai cũng đều rất rõ ràng, Bùi Cửu Thiên có thể lên nắm quyền nhanh như vậy là nhờ sự đóng góp của người dân trên Đảo.

 

Cho nên một khi Bùi Cửu Thiên đã lên nắm quyền, trong tương lai sắp tới anh ta nhất định phải đền đáp xứng đáng cho những người dân trên đảo để tri ân công lao của họ.

 

Nhưng mà giờ phút này Bùi Thiên Minh lại chỉ ra, sở dĩ Bùi Cửu Thiên để cho người của Đảo Quốc chịu chết trong tay mình, là vì muốn mượn tay anh để diệt trừ người Đảo Quốc đã nâng đỡ anh ta lên…

 

Lời này vừa nói ra, toàn bộ chỗ này bỗng trở thành bầu không khí im lặng chết chóc.

 

Bởi vì mọi người đều cảm thấy rằng, người có tính cách giống như Bùi Cửu Thiên, anh ta thật sự có thể làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy.

 

Những người còn lại trên Đảo Quốc, từng người một đều vô thức nhìn về phía Bùi Cửu Thiên, ánh mắt của không ít người trong số họ còn mang theo sự tức giận. Đặc biệt là năm lãnh đạo của năm nhà, vào lúc này ảnh mắt đều trầm xuống.

 

Bọn họ, những người này đều biết dã tâm của Bùi Cửu

 

Thiên lớn đến thế nào.

 

Cho nên trường hợp như ngày hôm nay, một mặt mượn người Đảo Quốc một tay giải quyết đối thủ, trở thành một kẻ mạnh.

 

Mặt khác, chính là ra tay giải quyết người Đảo Quốc, giảm bớt sự ảnh hưởng của người Đảo Quốc đối với Bùi Môn tại Cảng Thành và Las Vegas

 

Như vậy thủ đoạn đó có thể được gọi là một viên đạn trúng hai đích, cũng chỉ có Bùi Cửu Thiên mới làm được.

 

Vì vậy, vào lúc này, những người Đảo Quốc đều nhìn

 

Bùi Cửu Thiên với ánh mắt quái dị.

 

Mà đám người Bùi Lệ Thu hiện tại đều hơi nhíu mày lại, sắc mặt khó coi, chửi thầm tên khốn kiếp Bùi Thiên Minh kia thật sự đáng chết. Chỉ vài lời đơn giản thôi đã để cho mối quan hệ giữa

 

Bùi Cửu Thiên cùng những người dân Đảo Quốc xuất hiện vết rách.

 

Những ngày sau này, coi như Bùi Cửu Thiên và người dân Đảo Quốc có còn hợp tác đi nữa, thì vẫn sẽ vì lời nói của tên khốn kiếp Bùi Thiên Minh ngày hôm nay mà hai bên nhất định sẽ phải đề phòng lẫn nhau. “Miệng lưỡi bén nhọn!”

 

Ngay lúc Bùi Thiên Minh vừa dứt lời, người đang ngồi ở trên ghế thái sư là Bùi Cửu Thiên sắc mặt run lên.

 

Trong nháy mắt tiếp theo cả người anh ta di chuyển, toàn thân trực tiếp lao về phía trước, tốc độ đạt đến trình độ cao nhất.

 

Cấp độ chiến thần!

 

Đã có những lời đồn đãi giữa Cảng Thành và Las Vegas, mặc dù Bùi Cửu Thiên chỉ là một chiến thần mới được thăng cấp, nhưng lại có sức mạnh ở cấp độ chiến thần.

 

Tuy nhiên tất cả mọi người đều chưa từng nhìn thấy, rất nhiều người chỉ xem đây là tin đồn.

 

Nhưng vào giờ phút này, bọn họ nhìn thấy Bùi Cửu Thiên thật sự phô trương thực lực, tất cả mọi người lập tức hiểu những lời đồn đại trước đó không hề sai.

 

Mà gần như trong khoảnh khắc bóng dáng của Bùi Cửu Thiên biến mất, vẻ mặt Bùi Thiên Minh trông vô cùng lạnh nhạt, sau đó bước sang bên trái một bước, tay phải nằm lại thành quyền. “Rắc rắc…”

 

Lúc này bóng dáng của Bùi Cửu Thiên cũng gần như xuất hiện lại, cũng tung ra một nắm đấm.

 

Cú đấm của hai bên lúc này va chạm vào nhau, trực tiếp phát ra một âm thanh nhỏ, nhưng lại vô cùng vang dội.

 

Ngay sau đó, thân thể của Bùi Thiên Minh lui về phía sau ba bước, như thể làm vậy mới phân tán sức mạnh có trong quả đấm của Bùi Cửu Thiên.

 

Còn về phần Bùi Cửu Thiên sau khi tấn công xong, liền chắp tay sau lưng, lạnh lùng nhìn Bùi Thiên Minh.

 

Sau khi nhìn thấy Bùi Thiên Minh lùi lại ba bước, trông như sắp ngã xuống, những người cổ vũ cho Bùi Cửu Thiên chuyển từ e ngại lúc đầu sang đồng thanh cổ vũ.

 

Không cần biết sức mạnh mà Bùi Thiên Minh đã thể hiện trước đó đáng kinh ngạc đến mức nào.

 

Chỉ cần hôm nay anh thua trong tay Bùi Cửu Thiên, như vậy tất cả những gì anh làm vừa rồi chỉ là ra vẻ mà thôi.

 

Lấy ra một cái khăn tay ra, cẩn thận lau chùi ngón tay mình, sau đó Bùi Cửu Thiên mới ngẩng đầu nhìn Bùi Thiên Minh một cái, thờ ơ nói: “Bùi Thiên Minh à, đừng giở trò ly gián ở đây!”

 

“Tôi cùng những người bạn Đảo Quốc một lòng thủy chung, nghĩa tình sâu nặng như biển cả, không phải chỉ vì mấy câu nói mà có thể khích bác được đầu”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.