Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3110



Chương 3110

“Cậu Minh, sắp đến giờ rồi.”

Trong lúc Bùi Nguyên Minh đang suy nghĩ về mọi việc, Sở Tuần Hiện mặc âu phục, đi giày da bước tới, kính cần đưa cho Bùi Nguyên Minh một tách trà

Lần này Bùi Nguyên Minh đến Vũ Thành đích thân cho phép anh ta và Tần Ý Hàm đi cùng.

Sở Tuấn Hiện cảm thấy đây là cơ hội tuyệt vời để mình có thể thăng tiến lên vị trí dưới quyền của Bùi Nguyên Minh, vì vậy anh ta vô cùng vui vẻ.

Ở đằng xa, Tần Ý Hàm trên mặt không có biểu tình gì ngồi ở trong góc.

Trên khuôn mặt tinh xảo như ngọc của cô ta tràn đầy cảnh giác, từ đầu đến cuối đều phòng bị quan sát xung quanh.

Là người của Long Môn, cô ta biết rất rõ căn cứ của Long Môn Vũ Thành nguy hiểm như thế nào.

Nghe nói ở nơi này ai cũng biết võ, thậm chí ngay cả đứa trẻ vừa mới lọt lòng mẹ cũng có thể đánh một bộ Thiếu Lâm Trường Quyền.

Hơn nữa nhà họ Long, một trong mười gia tộc đứng đầu, thế lực tại Vũ thành ăn sâu bên rễ.

Mà lần này Trịnh Tuyết Dương gặp chuyện, tuyệt đổi có mối liên quan mật thiết với nhà họ Long.

Vì vậy lần này Tần Ý Hàm mang tâm lý nhất định phải chết để đến đây.

Bùi Nguyên Minh không để ý đến hai người bọn họ, lúc này anh đang nhìn chằm chằm vào điện thoại, trên mặt lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa.

“Đi! Cô Trịnh, đi mau lên!”

Gần như cùng một lúc.

Trong cao ốc Võ Lâm của Vũ Thành, Trịnh Khánh Vân đem theo mấy người vệ sĩ vội vã rời đi.

Mặc dù trong tay của người vệ sĩ dẫn đầu đang cầm súng, nhưng lòng bàn tay anh ta lại ướt đẫm mồ hôi, thỉnh thoảng lại liếc nhìn ra phía sau.

Giờ phút này, trong lòng anh ta tràn đầy sợ hãi.

Rất nhanh, người vệ sĩ này đã đưa Trịnh Khánh Vân lên một chiếc xe thương vụ Toyota Alphard.

Đợi sau khi chiếc xe thương vụ khởi động, rời khỏi bãi đậu xe, cách xa cao ốc Võ Lâm, mấy người vệ sĩ và trợ lý này mới thở phào nhẹ nhõm.

Lúc này, ngồi ở giữa xe thương vụ là một người đẹp để mái tóc ngắn hiện đại, trên người mặc đồng phục, vỗ vỗ bộ ngực cao ngất, thông qua gương chiếu hậu quan sát một hồi mới thở phào một hơi. Sau đó mang theo vẻ mặt oán trách nhìn Trịnh Khánh Vân lúc này sắc mặt hơi tái nhợt, nói: “Cô Trịnh! Cô rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Không phải tôi đã sớm nói cho cô biết rồi sao?”

“Đây là Vũ Thành!”

“Không phải là Thủ đô!”

“Tại sao vừa rồi cô không đáp ứng điều kiện của cậu

Hùng?”

“Cô không biết hiện tại là thời kỳ đặc biệt sao?”

“Cô chỉ cần nhắm mắt lại, tách hai chân ra, mọi chuyện không phải là xong sao!”

“Làm như vậy cũng có mất lạng thịt nào đâu!”

“Hơn nữa cậu Hùng còn đẹp trai như vậy, người được hời chính là cô đó!”

“Mấy ngôi sao nữ trong giới giải trí Thủ đô các người, ngày thường trông có vẻ hào nhoáng cao sang, trong chỗ tối còn không phải nam trộm nữ dâm. Cô có cái gì mà kiêu chứ?”

“Cô không biết hiện tại là cái gì tình huống sao?”

“Cô không biết người có việc muốn cầu là cô sao?”

“Mẹ và chị gái cô hiện tại đã bị bắt vào, cô còn khiêu khích cậu Hùng!”

“Cô cũng muốn vào à?”

“Hơn nữa, anh ta còn là tổng giám đốc của Thành phố Điện ảnh và Truyền hình Vũ Thành!”

“Địa vị cao quyền lực lớn!”

“Toàn bộ Vũ Thành từ trên xuống dưới đều là của anh ta!”

“Vừa rồi nếu không phải nể tình tôi còn có ba phần mặt mũi!”

“Những lời mà cô nói trước mặt anh ta!”

“Anh ta lột sạch cô ngay tại chỗ rồi ném cho người dưới chướng của anh ta làm đồ chơi. Cũng sẽ không có ai dám nói anh ta nửa câu đâu!”

Cô ta nhớ lại xung đột vừa xảy ra, liền cảm thấy kinh hãi, bắt đầu hối hận tại sao mình chỉ vì vài đồng mà lại đi làm trợ lý cho Trịnh Khánh Vân.

Trịnh Khánh Vân hít sâu một hơi, lạnh lùng nói: “Hùng Nguyên Hóa không chỉ muốn tôi ngủ với anh ta, mà còn muốn tôi ký tên chứng minh mẹ và chị gái tôi đã lừa gạt mỏ vàng của Cung điện Hoàng Kim và nhà họ Long”

“Làm sao tôi có thể đáp ứng anh ta được?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.