Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3153



Chương 3153

 

Nghe đến mấy cái này, lúc này Hùng Nguyên Hóa chỉ cảm thấy cuộc sống đã lên đến đỉnh.

 

Dù cho trên mặt của gã ta còn có mấy dấu bàn tay, thế nhưng vào lúc này, gã ta vẫn đứng thắng người, vẻ mặt toả sáng.

 

Vào lúc này, gã ta cảm giác mình mới là chúa tể duy nhất trên thế gian này.

 

Gà ta cảm thấy mình có thể định đoạt cả Vũ Thành này!

 

Giây này phút này, không biết bao nhiêu phụ nữ nhìn Hùng Nguyên Hóa đều là vẻ mặt si mê.

 

Rất đẹp trai đó!

 

Dù cho trên mặt gã ta có dấu bàn tay, dù cho gã ta thoạt nhìn vô cùng chật vật!

 

Thế nhưng người đàn ông như vậy mới thật sự là kiêu ngạo bá đạo đến tận trời!

 

Phụ nữ trời sinh đều thích chinh phục người đàn ông này!

 

Cho nên vào giờ phút này, bọn họ thầm nghĩ phải quỳ gối dưới ống quần Hùng Nguyên Hóa.

 

Cảm nhận được sự si mê của những phụ nữ này, Hùng Nguyên Hóa càng lớn lổi.

 

Gà ta phun ra một làn khói, dường như đã quên mất vừa rồi mình thê thảm thế nào, mà là chạy chậm đến trước mặt Bùi Nguyên Minh, sau đó từ trên cao nhìn xuống lạnh lùng nói: “Họ Bùi, tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng!”

 

“Quỳ xuống, dập đầu nhận sai, cắt đứt đôi chân của mình, đưa Trịnh Khánh Vân đến trên giường của tôi!”.

 

“Sau đó bồi thường tối 350 tỷ, tôi có thể tha cho cậu một cái mạng, không giết chết cậu!”

 

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Nhìn mày lớn lối như vậy, bây giờ tao quyết định, ngay cả phía dưới của mày đều phải phế đi”

 

“Bùi Nguyên Minh! Cậu quả thực không biết sống chết!”

 

Lúc này Hùng Nguyên Hóa thực sự nổi giận.

 

“Tao cho mày biết! Đừng tưởng rằng mày có chút bản lĩnh, là có thể ở trước mặt tạo hung hăng càn quấy!”

 

“Mày biết đánh nhau thì sao chứ?”

 

“Hai tay mày có thể địch bốn tay?”

 

“Một mình mày có thể đánh một trăm hay là một ngàn người?”

 

“Bàn tay của mày có nhanh hơn nữa, có thể nhanh bằng cơn giận của tao?”

 

Sở Tuần Hiên theo bản năng lấy ra một điếu xì gà dài nhỏ đốt, dùng ánh mắt xem kẻ ngốc nhìn Hùng Nguyên Hóa.

 

Đến trình độ này còn uy hiếp cậu Minh nhà tôi, chập cheng rồi hả?

 

Bùi Nguyên Minh liếc nhìn toàn trường, sau đó thản nhiên nói: “Nếu như chỉ có chút người này với chút sức mạnh ấy của mày”.

 

“Như vậy tạo chỉ có thể nói cho mày biết.”

 

“Đêm nay mày nhất định bị phế rồi”

 

“Đồ hèn!”

 

Hùng Nguyên Hóa thấy lúc này Bùi Nguyên Minh cãi lại cứng rắn, gã ta giận mà cười: “Mày rất nhanh sẽ biết đắc tội tao thì sẽ có kết quả như thế nào!”

 

“Kết quả?”

 

Bùi Nguyên Minh cười lạnh một tiếng.

 

“Nếu nói kết quả không phải là chém hai bàn tay của mày? Đánh mày mấy đả?”

 

“Đồ con rùa! Mày còn kiêu ngạo!”

 

Điện thoại di động của một đàn em Hùng Nguyên Hóa lúc này rao lên: “Cậu Hóa, chú hai lập tức tới ngay!”

 

“Chú ấy là nhân vật lớn trong cảnh sát Vũ Thành!”

 

“Người mà câu nói đầu tiên có thể làm mày quỳ xuống!”

 

“Hi vọng lúc nữa mày thấy chú tạo, còn có thể kiêu ngạo như bây giờ!”

 

Đám người này đều nổi giận.

 

Từ bao giờ mà một người từ nơi khác đến cũng dám lớn lổi như vậy rồi.

 

Đây là không coi người ở đây ra gì đây mà!

 

“Thế à?”

 

Bùi Nguyên Minh cười.

 

“Cảnh sát Vũ Thành à?”

 

“Tao phải sợ chắc!”

 

“Nhưng mà tao nghĩ vị chú hại này sẽ làm các người thất vọng rồi!”

 

Dứt lời, lúc này có một đoàn xe lái tới, mười chiếc Audi A6 song song đi đến, không nhanh không chậm vô cùng cường đại.

 

Nói như vậy, Audi A6 đều là đại biểu cho chính quyền.

 

Lúc này thấy những xe này lái tới, những cậu ấm quần là áo lụa kia cũng từng người một nhường đường.

 

Rất nhanh, xe lái tới, sau đó dừng ở bên cạnh đám người Hùng Nguyên Hóa.

 

Ngay sau đó, chỉ thấy cửa xe mở rộng 18 người đàn ông cao to mặc đi xuống, vẻ mặt đều kiêu ngạo không gì sánh được.

 

Những người này đều cao lớn vừa nhìn đều là hạng tay chân.

 

Chẳng qua chỉ 18 người mà thôi, khí thế đã trực tiếp trấn áp đảm bạn bè mà Hùng Nguyên Hóa gọi tới rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.