Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3159



Chương 3159

“Mày mày mày mày…” Lúc này, Hùng Tiến Đạt kích động chỉ vào mặt Hùng Nguyên Hóa chửi rủa: “Thằng súc vật nhà mày!”

“Ông đây không quản mày nữa!”

Hùng Nguyên Hóa chế nhạo: “Quản? Chủ lấy gì quản tôi?”

“Lấy cái chức của chú à?”

“Tôi nói cho chú biết, từ khoảnh khắc chủ quỳ xuống, tát tôi, làm mất thể diện của nhà họ Hùng, tôi đã không xem chú là chú hai tôi nữa!”

“Tôi sẽ về báo với gia chủ, đuổi cổ chú ra khỏi nhà!”

“Tôi bảo chú đến đây để lấy lại sĩ diện cho tôi, chứ không phải bảo chú đến làm mất mặt tôi đâu!”

Khi Hùng Nguyên Hóa nói đến chuyện này, hắn chỉ cảm thấy vô cùng mất mặt.

Hắn lúc này chỉ vào Bùi Nguyên Minh, rống lên: “Họ Bùi kia, tạo không sợ mày đâu!”

“Hơn nữa là mày cũng sắp tới số rồi!”

“Tao nói cho mày biết, thầy của tao!”

“Long Sa Vực, phó đường chủ chấp pháp đường Long Môn, sắp tới rồi!”

“Nếu như mày có ngon thì ở trước mặt ông ta, kiêu ngạo thêm lần cho tao xem!” Thầy của Hùng Nguyên Hóa?

Người hiện đang còn giữ vị trí là Một trong tứ đại phó đường chủ Chấp pháp đường Long Môn, Long Sa Vực sao?

Tương truyền, kể từ khi Long Thiên Trường, đường chủ chấp pháp đường Long Môn, sau khi bị người khác giết chết ở hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas.

Vị đường chủ thần bí mới sau khi lên tiếp quản, cũng chưa từng đến Vũ Thành này lần nào.

Vì vậy, hiện tại Chấp pháp đường Long Môn, là do Long Sa Vực, một trong tứ đại phó đường chủ Chấp pháp đường Long Môn, đứng lên cai quản mọi thứ.

Dù sao, hiện tại chiếc ghế vị trí tứ đại phó đường chủ vẫn dư ra 3 chỗ Đường chủ mới vẫn còn chưa đến nhậm chức. Vào lúc này, Long Sa Vực trở thành người cầm quyền của Chấp pháp đường Long Môn.

Nói một cách đơn giản, Long Sa Vực ở trong nội bộ Long Môn có thể được coi là chức cao quyền trong rồi.

Chỉ cần Long Môn chủ, đường chỉ mới không ra mặt. Ngay cả các trưởng lão của Hội Trưởng lão cũng phải nể mặt cho Long Sa Vực ông ta. Đây quả thật là một người có có máu mặt vượt xa Hùng Tiến Đạt!

Khi nghe tin Long Sa Vực đang đến, khuôn mặt của Hùng Tiến Đạt trở nên đen sậm lại, sắc mặt trở nên khó coi.

Để phó đường chủ của Chấp pháp đường Long Môn đến lấy sĩ diện cho hắn sao?

Hùng Nguyên Hóa vậy chả khác gì quên cầm giấy khi đi vệ sinh chứ! Chán sống rồi!

Nhưng những người khác không biết sự thật này, tất cả đều cảm thán!

“Ngài Long Sa Vực sao? Ngài Long Sa Vực đang nắm quyền Chấp pháp đường Long Môn sao?”

“Nghe nói, đệ tử của vị phó đường chủ Long này, ai nấy đều là cao thủ hết!”

“Chấp pháp đường Long Môn ra mặt, ai dám không phục chứ!?”

“Cậu chủ Hùng đúng là bá đạo thật! Anh thực sự là học trò của phó đường chủ Long sao!”

“Vũ Thành có cậu chủ Hùng, như cuộc sống nở hoa vậy!”

Cả đám con nhà giàu đều đứng đó chờ xem màn kịch hay này, ai cũng không ngờ được rằng Hùng Nguyên Hóa lại có lại lịch to lớn như vậy.

Quả thật là bá đạo!

Đúng là bá đạo thật đấy!

Có thể được cùng cậu chủ Hùng ra ngoài giẫm đạp người khác như vậy, đúng là phước ba đời của họ.

“Thầy của cậu?”

“Là phó đường chủ của Chấp pháp đường Long Môn à?”

“Ghê gớm lắm sao?”

Bùi Nguyên Minh lạnh lùng tiến đến chỗ của Hùng Nguyên Hóa.

“Cậu có tin không, ông ta mà dám đụng tôi, tôi cũng sẽ một cho bạt tai vào mặt ông ta.”

“Hahahaha!”

Hùng Nguyên Hóa dường như đã nghe thấy câu nói đùa hài nhất trên thế giới, lúc này cười như một đứa ngốc vậy.

Hắn nhìn Bùi Nguyên Minh từ trên xuống dưới, nói: “Họ Bùi kia, mày nghĩ mày là ai!?”

“Ra tay với thầy của tạo sao? Mày tưởng mạng mày lớn lắm à?”.

“Tao nói cho mày biết, mười thằng như mày cũng không đủ để tạo đạp đấy!”

“Nếu thầy tạo bằng lòng, một ngón tay út là có thể giải quyết mày rồi!”

“Mày cứ ở đó chờ mà quỳ xuống xin tha mạng đi là vừa!”

Hắn không muốn nói chuyện với Bùi Nguyên Minh nữa, hắn đã từng thấy qua kẻ ngốc nhưng chưa từng thấy kẻ ngốc nào như vậy cả.

Nghe thấy hai chữ Long Môn mà còn không biết quỳ xuống nữa? Sợ rằng một lát nữa không biết chết như thế nào luôn đấy!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.