Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3229



Chương 3229:

Một màn này khiến cho đám người trợn mắt há hốc mồm, không có ai nghỉ vấn xem lời anh ta nói là thật hay giả, dù sao một màn này vô cùng rung động nhân tâm!

Còn có phóng viên đang quay chụp trực tiếp đều đã nghĩ xong đề mục ngày mai rồi.

“Tội phạm giết người muốn thoát đẫm máu ở hiện trường”…

Bùi Nguyên Minh có hơi thích thú nhìn đối phương biểu diễn, trên mặt cũng là biểu lộ lạnh lùng.

Một màn này rơi vào trong mắt của đám phóng viên, họ càng ngày càng cảm thấy Bùi Nguyên Minh ngang ngược càn rỡ, cần phải chịu sự xử lý của pháp luật.

Mà những thân thích khác của người bị hại cũng lần lượt lên án, rất nhanh, ngoại trừ bọn họ thì một vài người bạn của nhà họ Hùng cũng xông ra từ trong đám người.

Cả đám bọn họ đều nói Bùi Nguyên Minh chính là tội phạm giết người, nhất định phải giết người đền mạng, thiếu nợ trả tiền!

Phóng viên và quần chúng ở hiện trường đã tràn đầy căm phẫn trong lòng, mọi người đều cảm thấy tám chính phần Bùi Nguyên Minh chính là hung thủ.

Mà đã là hung thủ thì cũng thôi đi, lại còn mua chuộc trên dưới đồn cảnh sát, còn mở buổi họp báo lớn, đây là coi tất cả mọi người ở đây đều là đồ ngu hay sao!

“Anh Minh, anh Minh, anh còn có gì để nói?”

“Nhiều thân thích của người bị hại đều đang tố cáo anh chính là hung thủ giết người!”

“Anh còn không nhận tội?”

Vẻ mặt Long Phi Phàm tràn đầy châm chọc nhìn Bùi Nguyên Minh.

Mặc dù Long Thương Húc nói có khả năng Bùi Nguyên Minh sẽ vì Vạn Thiên Cửu xuất hiện mà thoát tội, nhưng mà Long Phi Phàm tin tưởng, các cơ quan hành chính và đồn cảnh sát sợ nhất chính là áp lực dư luận.

Anh ta tự mình tới đây, lại còn thêm cả thân thích của người bị hại khóc lóc đổ máu kể lể như vậy, e rằng dù Bùi Nguyên Minh có tám cái miệng cũng không có cách nào nói rõ mọi chuyện…

Nói tóm lại, Bùi Nguyên Minh…

Chết chắc rồi!

Đối với đám thân thích của người bị là hài lòng.

Dù sao anh ta cũng không tốn bao nhiêu tiền, một người cũng chỉ đưa khoảng trăm triệu thôi.

Thế nhưng mà những thân thích của người bị hại này lại giống như cầm đến cả một tỷ vậy, vô cùng ra sức.

Ngay cả thân phận đường chủ Chấp Pháp Đường Long Môn của Bùi Nguyên Minh mà cũng không e ngại, chỉ có thể nói là một sự đáng quý hiếm có, đúng là một sự đáng quý hiếm có!

Nhìn màn biểu diễn tại hiện trường, Bùi Nguyên Minh cười như không cười mà nhìn Long Phi Phàm, nói: “Long Phi Phàm, không biết anh tốn bao nhiêu tiền để mua chuộc những người này?”

“Anh Minh, anh nói gì thế?”

Long Phi Phàm từ chối cho ý kiến, chỉ nở nụ cười.

“Mọi người xuất hiện ở đây cũng chỉ là vì muốn đòi lại công bằng, cầu một sự chính nghĩa mà thôi!”

“Ai sẽ vì tiền làm việc chứ?”

“Anh vu oan tôi, nói xấu tôi thì tôi cũng không tính toán với anh”

“Nhưng mà anh lại vu oan, nói xấu những thân thích của người bị hại, như vậy thì không được đâu”

“Huống hồ, cho dù tôi có thế mua chuộc một người thì sao, chẳng lẽ tôi lại có thể mua chuộc hết tất cả mọi người?”

“Những người thân thích này đều mang một tấm lòng khẩn thiết muốn đòi công bằng cho người bị hại, đây tuyệt đối không phải là giả!”

“Cho dù một người nói dối, chẳng lẽ tất cả mọi người khác cũng đồng thời nói dối theo sao?”

“Nếu là như vậy thì anh coi nhân tâm người khác cũng quá đen tối đấy!”

Nói xong câu này, Long Phi Phàm lạnh giọng nói: “Nếu như anh vẫn nhất quyết nghỉ ngờ lời của tôi thì có thể cho người kiểm tra tài khoản của tôi, kiếm tra tiền ra vào trong tài khoản của tôi!”

“Như vậy anh có thể biết được tôi tuyệt đối không mua chuộc bất cứ người nào!”

“Thân thích của người bị hại tố cáo anh đều có bằng chứng!”

“Đúng vậy, chúng tôi đều có bằng chứng!”

“Chúng tôi có thể đảm bảo, tất cả những lời vừa rồi, tất cả tố cáo đều là sự thật!”

Một người thân thích giương nanh múa vuốt xung quanh hô.

“Nếu như các người không tin lời của chúng tôi, chúng tôi có thể lựa chọn lấy cái chết để tỏ rõ quyết tâm!”

Tiếng nói vừa mới dứt đã có người chuẩn bị đập đầu xuống mặt đất, rõ ràng là vì muốn tạo thành áp lực lớn nhất cho đồn cảnh sát.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.