Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3235



Chương 3235:

Mười giờ tối, căn cứ Băng Phủ Rìu.

Ở trong vườn hoa, Bùi Nguyên Minh bày ra một bộ ấm trà sau đó bắt đầu tự tay pha, không lâu sau mới thấy một bóng dáng mảnh mai từ xa đi tới.

“Cậu Minh, nửa đêm nửa hôm anh tìm tôi làm gì, chị dâu mà thấy sẽ ghen đó nha?” Tân Ý Hàm ngồi đối diện với Bùi Nguyên Minh vừa cười vừa nói.

Đêm nay cô ta mặc một bộ sườn xám bằng lụa tơ tằm cùng với mái tóc dài xõa sau vai, không còn dáng khôn khéo sắc sảo của ban ngày nữa mà thay vào đó là vài phần nữ tính dịu dàng hiếm có.

Bùi Nguyên Minh dùng ánh mắt tán thưởng nhìn một hồi mới cười nói: “Cô còn phải hỏi, tôi và cô chỉ uống trà ngắm trăng thì chị dâu cô sẽ tức giận sao?”

Tân Ý Hàm mỉm cười đầy xinh đẹp nói: “Đúng vậy, tôi khác với những người khác, tôi chỉ cảm thấy đau lòng thay cho cậu Minh mà thôi…”

Bùi Nguyên Minh bật cười, hiển nhiên anh cũng không ngờ một người trước giờ vẫn luôn nghiêm túc như Tân Ý Hàm cũng có lúc sẽ nói đùa, anh tự tay rót một tách trà cho Tân Ý Hàm, sau đó mới bắt đầu cuộc nói chuyện: “Được rồi, đùa giỡn như vậy là được rồi.”

“Chúng ta bàn về chính sự đi”

“Bắt đầu từ ngày mai, việc điều hành hoạt động của công ty vàng ‘Vũ Thành hãy giao cho chị dâu của cô đi.”

“Cô cứ chuyên tâm ổn định tình hình của Chấp Pháp Đường thay tôi là được.”

“Không có vấn đề gì chứ?”

Tân Ý Hàm trả lời không chút chân chờ nhưng vẫn hơi cau mày: “Không thành vấn đề.”

“Nhưng mà cậu Minh, tình huống của công ty vàng Vũ Thành không hề đơn giản như vẻ bề ngoài đâi “Ngoại trừ Mã Gia Thành như hổ đói rình mồi đã bị chúng ta đuổi ra ngoài.”

“Thì trên dưới Vũ Thành vẫn còn rất nhiều ánh mất đang nhìn chằm chẩm vào công ty vàng Vũ Thành đấy”

“Dù sao đây cũng là một miếng thịt béo bở, chúng ta lại là thế lực từ bên ngoài đến.”

“Không biết có biết bao nhiêu người đang muốn xâu xé miếng thịt của chúng ta…”

“Tôi biết” Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt.

“Dựa theo tính cách của Tuyết Dương, cô ấy có lẽ sẽ chịu nhiều thua thiệt khi phụ trách công ty vàng Vũ Thành”

“Thậm chí đến cuối cùng còn có thể phải chắp tay nhường lại công ty cho người khác.”

“Nhưng nếu thật sự như vậy thì sao?”

“Đối với cô ấy đây là một cơ hội”

“Cô ấy có thể sở hữu hết tất cả mọi thứ từ nhánh thứ chín của nhà họ Chân ở Thủ đô, có thể bước đầu đứng vững ở vị trí cao nhất nhà họ Chân”

“Nhưng vào lúc nhậm chức, mọi hành động của cô ấy vẫn còn quá mềm lòng”

“Cô ấy không biết trong thế giới của những gia đình giàu có bậc nhất kia căn bản không có thứ gọi là tình cảm gia đình, chỉ có sự lừa gạt dối trá đấu tranh một mất một còn mà thôi.”

*Cô ấy coi nhà họ Chân ở Thủ đô là người một nhà, nhưng nhà họ Chân ở Thủ đô chưa chắc đã coi cô ấy là người một nhà”

“Nếu sau này cô ấy vẫn tiếp tục như vậy, thì rất có thể sẽ bị người ta nuốt vào trong bụng thậm chí ngay cả một chút xương cốt cũng chẳng thèm nhổ ra.”

“Bởi vậy lân đến Vũ Thành này đối với cô ấy mà nói cũng là một cơ hội, một cơ hội để hiểu rõ quy tắc của thương trường”

“Dù sao thì thời gian của cô ấy cũng không còn nhiều lắm”’ Tân Ý Hàm im lặng một hồi lâu cũng không lên tiếng nói gì thêm.

Cô ta cũng coi như là người đã gắn bó với Bùi Nguyên Minh trong khoảng thời gian rất lâu rồi, từ Uông Linh Đan tới Hạ Vân rồi đến Bùi Diễm Lan, số người đẹp xuất hiện bên cạnh Bùi Nguyên Minh có thể nói là nhiều không đếm xuế, nhưng từ đầu đến cuối chỉ có một mình Trịnh Tuyết Dương là có thể khiến Bùi Nguyên Minh quan tâm như vậy.

Tân Ý Hàm không khỏi thở dài trước sự đào hoa của Bùi Nguyên Minh, nhưng cũng buộc lòng phải kìm nén cảm giác nhoi nhói ở trong tim, chỉ có như vậy cô ta mới có thể giữ được tư cách ở bên cạnh một người.

Lúc Bùi Nguyên Minh và Tân Ý Hàm đang nghiên cứu xem công ty vàng Vũ Thành có thể gặp phải rắc rối gì tiếp theo hay không, thì ở trong phòng chăm sóc đặc biệt của bệnh viện Vũ Thành, Long Phi Phàm đang ôm cái đầu đang quấn đầy băng vải của mình với vẻ mặt u ám đến cực điểm.

“Tên khốn khiếp đó.”

*Chính anh ta đã hại tôi ra nông nổi này”

“Chuyện này tôi sẽ không để yên đâu”

“Ông đây nhất định phải giết chết anh.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.