Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3354



Chương 3354:

“Anh Phạm của chúng tôi coi trọng cô, chính là cho cô mặt mũi, chính là để mắt cô.”

“Đừng có cho một bộ mặt mà không muốn…”

Nhìn thấy người thanh niên Thiên Trúc kiêu ngạo như vậy.

Ánh mắt của người đội trưởng vệ sĩ Ninh Chí Lôi trở nên lạnh lùng.

Đường đường là công chúa nhà họ Ninh, lúc nào mà bị người khác đối xử qua như vậy.

Giờ phút này, người đội trưởng vệ sĩ cũng không muốn nói nhảm nữa, mà tiến lên phía trước, nắm lấy cái cổ của đối phương, tiếp đó chính là một động tác ném qua vai, ném đối phương ở trên bàn trà.

“Đùng…”

Tiếng vang cực lớn truyền ra, chỗ đó của bàn trà đã nứt ra, thanh niên Thiên Trúc hét thảm một tiếng, cả người đều là mảnh thuỷ tinh và gai gỗ, đau đến mức anh ta không ngừng run rẩy.

Một đám người chung quanh cũng đều trợn mắt há mồm nhìn xem một màn này.

Kim Cửu Muội đã tỏ rõ ý đồ, nhưng mà Ninh Chí Lôi cũng không cho bọn họ mặt mũi như vậy.

Hành động của người vệ sĩ Ninh Chí Lôi đã không chỉ đơn giản là đánh người như vậy, càng là đánh mặt của nhà họ Kim, đánh mặt mũi của người Thiên Trúc.

Chuyện ngày hôm nay e răng không xong rồi.

Mà so sánh với sự rung động của người khác, Bùi Nguyên Minh lại có chút hăng hái nhìn xem Phạm Lưu Tam.

Chỉ một chút động tĩnh như vậy thì đã để cho Phạm Lưu Tam nhịn không được mà nhíu mày ôm ngực rồi.

Rõ ràng, ăn ba viên thuốc màu xanh kia đã tạo thành một sự gánh nặng to lớn đối với trái tim của anh ta.

Nhưng mà cũng đúng thôi, ngay từ đầu thì viên thuốc màu lam này được chế biến ra là để đối phó với loại bệnh tật về tim.

Kết quả lại có người phát hiện ngoài ý muốn, thứ này lại có tác dụng lớn đối với nam nhân.

Không ít cậu ấm khả năng không được thì ưa thích uống mấy viên, kèm theo tính kháng thuốc tăng thêm, thì phải uống một lần tới mấy viên.

Mà ở vào tình huống này, tỷ lệ bệnh tim xảy ra phải cao gấp trăm lần so với người bình thường.

Người tên Phạm Lưu Tam này tiếp tục cắn thuốc, e rằng sẽ gặm chết chính bản thân anh ta.

Những người khác cũng không có chú ý tới phản ứng của Phạm Lưu Tam.

Sắc mặt của Kim Cửu Muội càng là tối sầm lại, quát to: “Ninh Chí Lôi, cô thật sự chuẩn bị chơi tới cùng sao?”

“Chuẩn bị xé rách da mặt, ăn thua đủ sao?”

Sắc mặt của Ninh Chí Lôi vẫn lạnh nhạt, không có chút biểu lộ gì nói: “Phế đi người Thiên Trúc này”

“Dừng tay”

Ngay lúc hai bên chuẩn bị ra tay đánh nhau, ngoài cửa truyền đến một tiếng quát chói tai.

“Tất cả mọi người đều dừng tay cho tôi.”

Kèm theo tiếng quát chói tai còn có một tiếng súng ống vang lên.

Bầu không khí nơi này lập tức trì trệ lại.

Sau đó có mười mấy người mặc đồng phục công an bước tới.

Đi ở phía trước nhất chính là người đứng thứ hai ở trong đồn công an Vũ Thành, Hùng Tiến Đạt.

Ninh Chí Lôi vừa vặn đứng trước mặt Bùi Nguyên Minh, chặn lại ánh mắt của Hùng Tiến Đạt, cho nên vị đội phó đồn công an này cũng không nhìn thấy Bùi Nguyên Minh.

Nhà họ Long, hoặc phải nói là Long Thương Húc nhà họ Long cũng tham gia chuyện này.

“Thanh tra”

“Ông Hùng”

“Hùng Tiến Đạt.”

Nhìn thấy công an của Vũ Thành xuất hiện, còn có uy hiếp từ súng ống, tất cả mọi người ở đây đều yên tĩnh lại.

Vệ sĩ của hai bên đều lui ra sau, người của nhà họ Kim trước đó hung hăng kiêu ngạo lấy súng ra, bây giờ cũng đã khiêm tốn lại mấy phần.

Mà vệ sĩ của nhà họ Ninh cũng đều lùi đến trước người Ninh Chí Lôi, chặn lại thân hình của Bùi Nguyên Minh rất triệt đế.

Nhà họ Ninh cũng không phải là e ngại người của đồn công an.

Mà nhà họ Ninh là dòng họ đứng đầu trong mười dòng họ cao cấp, có thế nói là một trong những người quy định pháp luật và quy tắc.

Cho nên người nhà họ Ninh ở dưới bất kỳ trường hợp nào, cũng đặt quy tắc, pháp luật làm đầu.

Tất nhiên người của đồn công an đã tới, thì chuyện hôm nay để cho người của đồn công an xử lý.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.