Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3361



Chương 3361:

Một đạo của Tần Ý Hàm rơi xuống đến tận cùng, cánh tay phải của Chloe trong nháy mắt đã bị đứt đoạn.

Máu me đầm đìa, nhìn thấy mà giật mình. Nhưng mà bây giờ Chloe cũng không kịp hét thảm, mà cắn răng nghiến lợi nhịn đầu lùi ra phía sau.

Bởi vì cùng là cao thủ, ông ta cảm nhận được rõ ràng sát ý từ trên người Tần Ý Hàm.

Hoặc có thể nói là, từ khi ông ta bắt đầu ra tay với Bùi Nguyên Minh, thì Tần Ý Hàm đã muốn lấy mạng của ông ta.

Mà trong lúc Chloe lùi ra phía sau, thì Tần Ý Hàm hất tay phải lên, cây đạo dài đột nhiên rời khỏi tay cô ta, tốc độ còn nhanh hơn không biết bao nhiêu lần so với chiếc đũa trước đó.

Cảm nhận được tốc độ và sức mạnh của một đao này, Chloe cảm thấy kinh hãi muốn chết, theo bản năng muốn chạy trốn.

Nhưng mà tốc độ của ông ta có nhanh, thì tốc độ một đạo này của Tần Ý Hàm càng nhanh hơn.

Khi Chloe sắp làm ra phản ứng, thì một đạo này của Tần Ý Hàm đã xuyên thủng cơ thể của ông ta.

Mang theo vẻ mặt không dám tin, thân hình của chloe xụi lơ trên mặt đất, sinh mạng bị chôn vùi Một đời đại cao thủ Thiên Trúc, có nghĩ cũng không dám nghĩ được rằng, ông ta sẽ bỏ mạng bởi một người không có tên tuổi ở trong một nơi như thế này.

Nhưng cho dù có không cam lòng, lại oán hận, thì bây giờ ông ta cũng không có biện pháp gì, chỉ có thể ôm hận mà kết thúc.

Mọi người ở đây đều kinh sợ, mọi người đều biểu hiện vẻ mặt khó có thể tin khi nhìn thấy cảnh này.

Rõ ràng chỉ là một người phụ nữ xinh đẹp, thế mà thực lực lại mạnh như thế, ra tay lại tàn nhẫn như vậy. Ngay cả sắc mặt của Ninh Chí Lôi đều trở nên có chút không được tự nhiên.

Rõ ràng là cô ta cũng không nghĩ ra, thuộc hạ của Bùi

Nguyễn Minh lại ra tay dứt khoát như vậy. “Được! Rất tốt!” “Thậm chí ngay cả Chloe đều bị các người giết chết” “Các người thật sự là không coi luật pháp ra gì.”

Lúc này, Kim Cửu Muội theo bản năng lùi về phía sau mấy bước, sau đó cô ta cười gần một tiếng. “Xem ra các người đã quyết tâm chơi tới cùng với Kim Cửu Muội tôi.” “Nếu đã như vậy thì cũng đừng trách tôi không cho các người một cơ hội.”

Rõ ràng, Chloe chết, Phạm Lưu Tam thì sống chết không rõ, lành ít dữ nhiều, thân là chủ nhân, Kim Cửu Muội cũng sắp phải xong đời

Lần này cô ta không chỉ làm mất mặt của bản thân, mà còn ném đi mặt mũi của nhà họ Kim.

Điều quan trọng nhất là người Thiên Trúc cũng không dễ chọc.

Nếu như cô ta không có cách nào giải quyết chuyện này, đưa ra một câu trả lời thích đáng, thì Tiên Phong Tự bên kia sẽ tức giận.

Đơn giản tới nói, không giết được nhóm người Bùi Nguyễn Minh, cô ta cũng sẽ không còn có tiền đồ gì. Nháy mắt sau đó, Kim Cửu Muội cũng không còn nói nhảm, mà vung mạnh tay phải của cô ta lên.

Trong chốc lát, mấy chục thuộc hạ ở bên cạnh đồng thời bạo động, tràn đầy sát khí mở khoá an toàn của khẩu súng trong tay ra, tiến lên từng bước.

Sắc mặt của Bùi Nguyễn Minh vẫn lạnh lùng, không có chút biểu lộ nào, thản nhiên nói: “Cô Kim, chút người này của cô cũng không đáng chú ý à.…”

Kim Cửu Muội hừ lạnh một tiếng, giận quá thành cười nói: “Tên ranh con, mày có tư cách gì mà dám kiêu ngạo trước mặt tôi?” “Mày nghĩ rằng mang theo một vệ sĩ cấp bậc binh vương thì có thể xông pha ở Vũ Thành của bọn tao sao?”

“Tao nói cho mày biết, người Vũ Thành luôn luôn trọng võ.”

“Một cao thủ cấp bậc binh vương có thể trâu bò ở chỗ khác, nhưng mà ở Vũ thành bọn tao, cũng không có khả năng bảo vệ được mày!” ”

Bây giờ có nhiều người đều cầm súng đạn như vậy, một người trong bọn tao nổ một súng, thì đều đủ bắn mày thành tổ ong vò vẽ rồi.” Nói đến đây, Kim Cửu Muội cười lạnh một tiếng, đang muốn vẫy tay để cho một đám người nổ súng thì… “Đùng… không đợi những người này phản ứng lại, Tần Ý Hàm đã dùng sức đạp mạnh dưới đất, sau đó vung ống tay áo lên. “Vụt vụt vụt…

Những chiếc đũa xinh xắn bay ra, mấy chục người đang cầm súng ống trong tay hét thảm thiết lên, chỗ cổ tay của từng người đều bị một chiếc đũa xuyên thủng qua. “Keng keng keng…”

Súng đạn đã rơi xuống mặt đất, những người cầm súng nhìn có vẻ hung hãng này, trong nháy mắt đã không còn sức chiến đấu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.