Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3370



Chương 3370:

Mặc dù Bùi Nguyên Minh đoán được chuyện trong quán bar không có khả năng kết thúc dễ dàng như vậy, nhưng mà anh cũng không ngờ người nhà họ Kim lại không chịu nổi như vậy, anh vừa mới rời đi. khỏi đồn công an thì bọn họ đã ra tay.

Nhưng mà từ những điều này cũng có thể nhìn ra, nhà họ Kim hẳn đã thực sự tức giận.

Nhìn từ góc độ nhà họ Kim, thời điểm quan trọng khi bọn họ xung kích lên dòng họ cao cấp thì bị người dạng này đánh mặt, bọn họ thật sự là vừa mất mặt vừa xấu hổ.

Hơn nữa bây giờ còn đang là thời điểm quan trọng trong lúc bọn họ còn đang hợp tác với người Thiên Trúc.

Nếu như không có biện pháp thoả mãn người Thiên Trúc, e rằng rất nhiều hợp tác giữa hai bên sẽ chấm dứt.

Điều này đối với nhà họ Kim mà nói, là chuyện tuyệt đối không thể nào tiếp nhận được.

“Nhà họ Kim chúng tôi có chơi nổi hay không, thì anh nói không tính, mà là chúng tôi định đoạt.

Lúc này, ghế sau cửa xe Toyota Elfa chậm rãi trượt ra.

Sau đó, một ông già mặc áo đuôi tôm, tóc nâu trắng được cắt tỉa cẩn thận chậm rãi bước xuống.

Ông ta lộ vẻ coi thường nhìn xem Bùi Nguyên Minh, nói: “Nhóc con, từ giây phút cậu gây khó dễ với nhà họ Kim chúng tôi, cậu phải nên cân nhắc đến kết quả là gì rồi.”

“Nhưng mà cậu cũng không cần phải sợ, hôm nay chúng tôi tới đây không phải là muốn giết cậu, mà là muốn phế cậu, sau đó ném cậu tới Tiên Phong Tự để bọn họ xử lý.”

“Nhà họ Vạn lần này tất nhiên đã không cho nhà họ Kim mặt mũi, không cho nhà họ Kim chúng tôi câu trả lời.

“Vạn gia lần này tất nhiên như thế không cho chúng ta Kim gia mặt mũi, không cho chúng ta Kim gia giao phó. Thì nhà họ Kim chúng tôi tự mình tới cầm một câu trả lời.”

Nhìn người này có vẻ như là quản gia, nhưng mà hơi thở rất đáng sợ, còn muốn đáng sợ hơn so với

hai nam một nữ kia.

Người này tên là quản gia Kim, là một trong những vị đại cung phụng của nhà họ Kim, cũng là người phụ trách hành động đánh chặn Bùi Nguyên Minh trong đêm nay.

Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng rồi nói: “Nhà họ Kim dù gì cũng có một vị đứng đầu thánh địa võ học.”

“Thế mà khi làm việc lại không có một điểm nguyên tắc, mà còn biến thành chó săn của người Thiên Trúc”

“Tôi có thể nói rằng, người nhà họ Kim các người đã làm mất hết mặt mũi của cung chủ Kim rồi.”

“Các người làm chó săn như thế, người của cung điện Hoàng Kim có biết không?”

“Thằng chó này, mày câm miệng cho tao”

Nghe vậy, sắc mặt của quan gia Kim phát lạnh.

“Nhà họ Kim bọn tao là địa vị gì? Hà lại là người ngoài như mày có thể nói xấu?”

“Ngược lại là mày, suy nghĩ cho thật kỹ xem nên trả lời nhà họ Kim bọn tao thế nào đi”

“Biết điều thì không cần phản kháng, sẽ ăn ít một điểm đau khổ.

“Dạng này chúng ta có thể dứt khoát đánh gãy tay chân của mày, mang mày về giao nộp”

“Nhưng nếu như mày không biết điều, tạo không ngại đánh gãy từng cái xương cốt của mày, để cho mày sống không bằng chết. Hơn nữa, mày cũng không cần chờ người đẹp vệ sĩ của mày tới cứu, bọn tao đã xác định cô ta không có ở đây, bọn tạo mới xuất hiện.”

“Nói tóm lại, mày không cứu nổi, đã chết chắc rồi.”

Nói đến đây, bên trong ánh mắt của quản gia Kim hiện lên vẻ lạnh lùng: “Mày có thể không tin lời của tạo, nhưng mà hy vọng lát nữa mày không nên hối hận.”

“Dù sao tạo am hiểu nhất chính là giày vò người khác.”

Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt mở miệng nói: “Các người xem mạng người như cỏ rác, tuỳ ý làm bậy như thế thì không sợ người của đồn công an sao?”

“Đồn công an?”.

Quản gia kim cười lạnh một tiếng.

“Đồn công an là quản chuyện ban ngày ban mặt, mà bọn tao làm chuyện trên giang hồ ở đêm nay”

“Chuyện giang hồ để giang hồ giải quyết. Đừng nói là đồn công an, xem như ông trời tới đây thì cũng

không quản được chuyện này.”

“Nói thẳng là mày không cứu nổi rồi”

Quản gia Kim chắp hai tay sau lưng, biểu lộ ra vẻ mặt chắc chắn.

” thật là lợi hại!”

“Tôi rất sợ hãi đó!”

Bùi Nguyên Minh phủi phủi tay.

“Nhìn các người trâu bò như vậy, có dám để tôi gọi điện thoại kêu người hay không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.