Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3423



Chương 3423:

Nghe được những lời Long Thương Húc nói, ban nãy có mấy người mua phòng còn chần chờ, cả đám đều giống như thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Nếu như Long Thương Húc kiên quyết không cho trả phòng, bọn họ thật sự hoài nghi quyền lợi của mình không biết có được đảm bảo hay không.

Thế nhưng lúc tranh cãi cùng với Bùi Nguyên Minh, sau đó gặp phải sự quấy phá của Bùi Nguyên Minh, Long Thương Húc lại còn lui lại nhượng bộ một bước, lựa chọn để cho Bùi Nguyên Minh trả phòng?

Thậm chí còn đáp ứng để tất cả mọi người có thể trả phòng vô điều kiện.

Điều này ngoại trừ chứng minh rằng Long Thương Húc tài chính hùng hậu, hào phóng với mọi người, có phải còn nói rõ rằng lòng tin của anh ta đối với vùng đất mới của Vũ Thành có đủ lòng tin hay không?

Mà quyền lợi của đại gia sau khi mua phòng cũng có thể được đảm bảo? Cùng lắm là sau này cảm thấy không hài lòng thì trả phòng là được rồi.

Nhìn thấy Long Thương Húc gặp dữ hóa lành, biến nguy thành an, Bùi Nguyên Minh không thể không thán phục một tiếng trong lòng.

Không hổ là cậu chủ nhà họ Long chỉ trong sáu năm ngắn ngủi mà phất lên được.

Phần tâm cơ và quả quyết này, người bình thường không thể nào sánh nổi.

“Cậu Long Thập Tam, nếu như cậu đã nói đến mức oai phong lẫm liệt như vậy?

“Tôi cảm thấy bộ phận phục vụ sau khi mua này, tôi không cần phải đi nữa”.

“Không bằng cậu chuyển tiền chuyển lại cho tôi ngay tại đây, tôi đem giấy chứng nhận bất động sản chuyển hết lại cho anh”

“Chúng ta đều minh bạch, thế nào?”

“Dù sao thì tôi cũng không có thời gian dông dài, vì chút tiền ấy mà phải đến bộ phận phục vụ sau khi mua để kéo dài công việc.”

Bùi Nguyên Minh không ngừng mở miệng nói.

Sắc mặt Long Thương Húc lúc này khẽ trầm xuống một chút, nói: “Tên họ Bùi, anh đừng có được đà lấn tới!”

“Để cho anh trả phòng dựa theo quy tắc cũ đã rất nể mặt anh rồi!” “Anh còn muốn tiến thêm bước nữa?” “Anh có cần phải quá mức như vậy không?” “Hay là anh cảm thấy tôi dễ ức hiếp?”

Long Thương Húc bộ dạng như người bị hại, tựa hồ như chính mình là người bị thiệt thòi lớn, phải chịu nhiều ủy khuất.

Nhưng trong lòng anh ta đã ra quyết định, nhất định phải giữ chân nhóm người Bùi Nguyên Minh trong phòng của bộ phận phục vụ sau khi mua.

“Không phải tôi cảm thấy cậu Long Thập Tam đây dễ ức hiếp”

“Mà là nếu như anh đem thẻ thủ tục trả phòng của tôi để hơn mười năm, tám năm, vậy nhưng căn phòng này của tôi không phải là bị hủy trong tay rồi sao?”

Bùi Nguyên Minh thần sắc lãnh đạm nói ra một câu, đánh vào dụng tâm hiểm ác của Long Thương Húc.

“Dù sao anh chỉ cần nói một câu rằng thủ tục vẫn chưa làm xong, phòng của tôi không trả được cũng không bán được.

“Đến lúc đó xử lý như thế nào còn không phải là nằm trong tay của cậu Long Thập Tam đây sao?”.

“Cho nên tôi trả phòng, muốn ngây bây giờ, lập tức trả lại!”

Nghe được những lời Bùi Nguyên Minh nói, không ít những người mua phòng trong lòng cũng khẽ nảy lên một cái.

Không ít người nhớ lại, mấy năm gần đây quả thật không thiếu những nhà đầu tư nói là có thể trả phòng vô điều kiện.

Nhưng lúc mua thì dễ dàng, lúc trả lại vô cùng phiền phức.

Chỉ đơn thuần một nhóm người thôi cũng có thể sắp xếp để giết chết người.

Long Thương Húc sầm mặt lại, lạnh lùng nói: “Cậu Bùi, để cho anh dựa theo quy tắc cũ anh lại không làm, hết lần này đến lần khác muốn trả phòng ngay tại chỗ.”

“Anh đây là đang phá hỏng đại điển tiêu thụ phòng ốc của chúng tôi, hơn

nữa còn muốn đánh thẳng vào mặt tôi.”

“Anh xác định là anh có thể gánh chịu hậu quả của chuyện này không?”

“Ô, bị tôi nhìn trúng tim đen, xấu hổ hóa giận luôn rồi?” Bùi Nguyên Minh cười như không cười: “Đừng nói nhảm nhiều như vậy, anh hãy nói một lời thật lòng đi, anh đến cùng là có chịu trả lại tiền cho tôi ngay bây giờ không?”

“Anh nằm mơ!”. Long Thương Húc lạnh giọng mở miệng. “Không có quy tắc nào như thế?

Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng: “Tôi sợ rằng cậu Long Thập Tam một hồi sẽ kêu khóc, cầu xin tôi đem phòng trả lại cho anh.”

“Có điều đến lúc đó, tôi muốn giá tiền gấp mười lần”. Long Thương Húc xem thường: “Não tôi hỏng rồi mới có thể cầu xin anh”

Bùi Nguyên Minh gật đầu một cái, sau đó nhìn về bốn phía, thản nhiên nói: “Nếu đã như vậy, tôi nói cho mọi người một quyết định”

“Tôi tìm chuyên gia xem một chút, một trăm phòng này chất lượng quá kém, bởi vậy tôi căn bản vốn không định ở”

“Hơn nữa tôi lại tìm đại sự phong thủy nổi danh nhất Cảng Thành đến xem, khu vực chỗ này lâu nay âm khí quá nặng, sát khí nồng đậm, lại càng không thích hợp cho người sống cư trú, lại thích hợp để an táng người chết”

“Bởi vậy, tôi dự định sẽ đem một trăm căn phòng này toàn bộ đều đổi thành một trăm ngôi mộ.”.

“Chuyên môn để mấy người bạn ma quỷ của tôi ở Thiên Trúc ở” “Từ hôm nay, từ giờ trở đi liền vào ở!”

“Kèn, lên!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.