Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3427



Chương 3427:

Nghe thấy Mã Yến Thủy nói vậy, Long Thương Húc hơi ngây ra, sau đó anh cau mày nói: “Tên họ Diệp này rốt cuộc có bản lĩnh gì, sao ngay cả điện chấp pháp của Cung điện Hoàng Kim cũng kiêng dè hắn. đến như vậy chứ?”

“Thường ngày tôi cũng tiền qua đó cũng đâu có ít tiền hương hỏa” “Sao bây giờ bảo họ giết có một người lại lãi nhãi kén chọn thế?”

Mã Yên Thủy nhíu mày khẽ nói: “Có lẽ là điện chấp pháp Cung điện Hoàng Kim đang kiêng dè quý nhân xuất hiện đêm hôm đỏ”

“Dù sao thì bên cạnh quý nhân đó có người của Long Vệ, hơn nữa còn lái xe mang biển số của Yên Kinh, thân phận không đơn giản đâu?

“Trước khi chưa làm rõ được quan hệ của Bùi Nguyên Minh với quý nhân này, bọn họ chắc sẽ không tùy tiện hành động đầu”

“Có lẽ là vậy rồi…” Long Thương Húc hít sâu một hơi. “Tên họ Bùi đó đúng thật là có bản lĩnh!” “Ngay cả đạo lý mượn sức người để đánh ngược lại người cũng hiểu” “Bây giờ tôi cũng đại khải hiểu được tại sao cả trăm căn nhà đó lại ở trong tay cậu ta rồi” “Chắc hẳn là đại nhân vật đến từ Yên Kinh đó đã giúp cậu ta nhỉ?”

“Nếu không thì với tính cách của mấy vị thế tử Yên Kinh đó mà nói thì làm sao có thể dễ dàng giải quyết xong những thủ tục ấy trong mấy đêm liền được chứ?”

“Xem ra thân phận của quý nhân kia thật sự không đơn giản đâu!” “Còn Bùi Nguyên Minh, bản lĩnh bám váy phụ nữ cũng thật là hơn người.” “Thật khiến người ta ngưỡng mộ không thôi!”

Nói đến đây vẻ mặt của Long Thương Húc rất phức tạp, không rõ là đang mỉa mai hay là khen ngợi.

Mã Yên Thủy thấp giọng nói: “Cậu mười ba, vậy kế tiếp chúng ta làm gì đây?” “Lần này chúng ta mất mặt như vậy, cũng thiệt hại vốn rất nhiều”. “Nếu như không nhanh chóng giải quyết, những gì bao năm nay chúng ta sắp xếp, e là..”

“Nếu không giải quyết càng sớm càng tốt, chúng ta đã an bài nhiều năm, e rằng.”

Nói đến đây, Mã Yến Thủy không lên tiếng nữa.

Hành động hôm nay của Bùi Nguyên Minh coi như là nhổ cỏ tận gốc, khiến cho Long Thương Húc rơi vào tình thể tiến không được mà lùi cũng chẳng xong.

Long Thương Húc hít sâu một hơi, hồi lâu mới chậm rãi lắc đầu: “Chuyện của Bùi Nguyên Minh tôi sẽ tự mình xử lý, cô ra ngoài trước đi”.

Nhớ rõ, phải trấn an bọn họ, trước khi tôi chưa đích thân ra tay thì không ai được động vào Bùi Nguyên Minh”

Đêm đó, Bùi Nguyên Minh đã tự tay đưa chứng từ bất động sản của khu vực mới Vũ Thành cho Thanh Linh.

Thanh Linh đã nhận được tin tức từ lâu, tuy mặt mày ủ rũ nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi nhận lấy chứng từ bất động sản.

Một vẻ mặt không có được lợi ích nên đâm ra khó chịu.

Bùi Nguyên Minh chẳng buồn để ý đến dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi của Thanh Linh, anh đưa mắt nhìn Trịnh Tuyết Dương đang nằm trên giường bệnh, nói: “Yên tâm, về sau các người sẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì ở Vũ Thành nữa”

“Trừ khi giải quyết được tối trước, nếu không sẽ không ai dám ra tay với các người” “Trừ phi ngươi có thể giải quyết ta trước, nếu không sẽ không có người dám công kích ngươi.”

Trịnh Tuyết Dương khẽ gật đầu, cô không lo lắng chuyện này, mà khẽ nhíu mày nói: “Bùi Nguyên Minh, hôm nay anh đắc tội với Long Thương Húc, không sợ hắn sẽ báo thù sao?

“Báo thù?”

Bùi Nguyên Minh mỉm cười.

“Kể từ giây phút có được cổ phần của công ty Hoàng Kim ở Vũ Thành, tôi và Long Thương Húc chỉ có đối đầu cho tới chết mà thôi.”

Còn một chuyện nữa Bùi Nguyên Minh không nói, bây giờ anh là đường chủ của đường chấp pháp Long môn.

Bất kể là địa vị hay thân phận đều hoàn toàn có sức uy hiếp đến sự thăng tiến của Long Thương Húc.

Cho nên dù cho chuyện ngày hôm nay không xảy ra đi chăng nữa, Long Thương Húc chắc hẳn cũng sẽ lựa chọn đối đầu với anh.

Hơn nữa, Bùi Nguyên Minh vốn dĩ không hề có ý định làm ra chuyện này, nói cho cùng cũng là cho Long Thương Húc tự chuốc lấy mà thôi.

Trịnh Tuyết Dương thở dài, sau đó cô nói sang chuyện khác: “Vậy số căn nhà đó anh định xử lý thế nào?”

“Để làm nghĩa trang thật sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.