Chàng Rể Quyền Thế

Chương 3451



Chương 3451

Bùi Nguyên Minh không nói chuyện, mà thờ ơ nhìn điện thoại, trên điện thoại có ảnh chụp màn hình khuôn mặt của một nhóm người đánh Trịnh Khánh Vân.

Mục Niệm Song đã làm đầy đủ rồi đưa cho Bùi Nguyên Minh, tất cả ảnh chụp màn hình của nhóm Lý phu nhân, còn chuẩn bị tất cả thông tin cá nhân.

Xem một hồi, Bùi Nguyên Minh ngẩng đầu, ánh mắt rơi vào gương mặt như đúc bằng nhựa, vênh mặt hất hàm sai của cô ta, thản nhiên nói: “Ngươi tên là Trần Kỳ? đệ tử phân hội trưởng phân hội Long Môn Vũ Thành, đệ tử tùy tùng của Lý phu nhân?”

“A, lại có thể điều tra rõ ràng tên cùng thân phận của ta? Xem ra vì muốn trà trộn vào ăn chực, Có vẻ như ngươi đã tìm hiểu làm rất nhiều!”

Nghe được Bùi Nguyên Minh chỉ ra mình là đệ tử tùy tùng, Trần Kỳ lúc này cũng không xấu hổ, ngược lại là thấytự hào, trên mặt tràn đầy kiêu ngạo.

“Nếu biết thân phận lão nương, còn không mau xéo đi!”

“Bằng không mà nói, chỉ một lời của ta, liền có thể phế bỏ ngươi!”

“Hai tên nhà quê dám đến chỗ nhà nhà giàu của chúng ta, còn chuẩn bị ăn chực!”

“Các ngươi không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem, nhìn xem mình có tư cách này hay không?”

Hiển nhiên, làm tùy tùng và kiêm thư ký Lý phu nhân, Trần Kỳ biết, ai tới dự tiệc sinh nhật, ai không đủ tư cách đến đây, Trần Kỳ rõ rõ ràng ràng.

Cho nên, cô ta liếc mắt liền nhìn ra, loại người như Bùi Nguyên Minh này, tuyệt đối không có tư cách cầm tới thư mời.

Mấy nữ nhân tiếp khách, giờ phút này gương mặt đều lộ ra mỉa mai, và đôi mắt xinh đẹp của họ, đều toát lên sự khinh thường đối với những kẻ nhà quê này.

Hiển nhiên các nàng đều cho rằng, một kẻ nhà quê như Bùi Nguyên Minh, trông buồn cười vô cùng.

Loại sinh nhật đẳng cấp này, thân phận của khách mời phải được kiểm tra.

Không phải con chó con mèo ven đường nào, cũng có thể tùy tiện trà trộn đi vào?

Hơn nữa, Bùi Nguyên Minh mặc quần áo bình thường, nhìn thế nào cũng đều không phải, những thế tử đại thiếu đeo vàng đeo bạc kia.

Trần Kỳ thấy đám người này, làm thế nào có khả năng coi trọng bọn họ cho được.

Bùi Nguyên Minh quay đầu nhìn lại Lý Phi Quang đang gục đầu bên cạnh, nhẹ giọng nói: “Người như các ngươi, đều không có lễ phép như thế sao?”

” Ngươi quên quy củ của Long Môn rồi sao?”

Lý Phi Quang cúi đầu, không dám nói lời nào.

Nhưng Trần Kỳ nghe thấy từ “Long môn”, nhịn không được “Xùy” một tiếng bật cười.

“Long Môn? Một tên nhà quê, lại muốn nói hai chữ Long Môn ở trước mặt ta?”

“Ngươi không biết Lý phu nhân chúng ta, chính là phu nhân phân hội trưởng phân hội Long Môn Vũ Thành sao?”

“Long Môn ba mươi sáu phân hội, bằng phân hội vi tôn Vũ Thành chúng ta sao?!”

“Mặc kệ ngươi cùng phân hội Long Môn ở nông thôn nào, có thiên ti vạn lũ quan hệ, nơi này của chúng ta, các ngươi cũng không có tư cách đi vào!”

” Muốn tham gia sinh nhật phu nhân của chúng ta, ít nhất cũng phải là phân hội trưởng Long Môn.”

“Ngươi cảm thấy ngươi có thể sao?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Ta bây giờ không phải là.”

“Ôi ôi ôi, còn bây giờ không phải? Chẳng lẽ ngươi cảm thấy mình, trong tương lai có hi vọng là phân hội trưởng Long Môn sao?” Trần Kỳ âm dương quái khí.

“Phi, cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem mình, còn muốn làm hội trưởng phân hội Long Môn?”

” Nếu có đầu thai trong mười tám lần nữa, ngươi sẽ không có cơ hội này.”

“Xéo đi nhanh lên! Không nên ở chỗ này chướng mắt ta!”

Bùi Nguyên Minh nhíu nhíu mày, mặc dù Trần Kỳ thái độ làm cho anh rất khó chịu, nhưng anh vẫn kiên nhẫn nói tiếp: “Hôm nay, ngươi cũng động thủ với Trịnh Khánh Vân, đúng không?”

“Trịnh Khánh Vân?”

Trần Kỳ sửng sốt một chút, sau đó phản ứng lại.

“Ngươi là người mà tiểu tiện nhân kia tìm đến a?”

“Thế nào?”

“Bị chúng ta đánh cho còn chưa đủ, hôm nay lại tìm người đến bị ta hành hạ nữa sao?”

Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt mở miệng: ” Cứ trực tiếp nói cho ta biết, ngươi có động thủ hay không là được.”

Lý phu nhân Bùi Nguyên Minh còn chưa kịp buông tha.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.