Chàng Rể Quyền Thế

Chương 438



Nghe ông cụ Trịnh khẳng định thành tựu của mình, Trịnh Chí Dụng rất vui vẻ. Lúc này, kính cẩn củi đầu trước ông cụ Trịnh chín mươi độ và nói: “Ông nội, Chí Dụng thân là con cháu của nhà họ Trịnh, vì tương lai nhà họ Trịnh chúng ta, chịu chút ủy khuất có tính là gì?”

“Tương lai khi đến Dương Thành, cháu sẽ vì nhà họ Trịnh chúng ta mà dốc hết sức lực!”

“Tốt lắm! Ông nội quả nhiên không uổng công thương cháu!”

Ông cụ Trịnh gật đầu, vẻ mặt nhẹ nhõm.

Đúng lúc này, ngoài cổng biệt thự của nhà họ Trịnh có tiếng bước chân.

Sau đó, nhìn thấy Hạ Vân, mặc một bộ đồ tây trang liền thân đang từ từ bước vào. Trong phút chốc, ánh mắt của người nhà họ Trịnh tập trung vào Hạ Vân.

Một nhân vật lớn như Hạ Vân lần nữa đến thăm, có vẻ như cơn tức giận của tổng giám đốc công ty đầu tư Bùi thị đã biến mất, thật là đáng mừng! “Thư ký Vân, chúng tôi đã đợi cô rất lâu rồi, cô mau ngồi xuống đi!”

Ông cụ Trịnh cười nói.

Hạ Vân đến, điều này biểu thị cho thái độ của Công ty đầu tư Bùi thị.

Bởi vì chỉ cần Công ty đầu tư của Bùi thị chịu từ bỏ động thái của mình, nhà họ Trịnh mới có thể tìm ra giải pháp. Ma Ha van lai kho de nan pnar Trịnh, đây chẳng phải là chuẩn bị cho họ Trịnh một cơ hội sao? Trong trí tưởng tượng của ông cụ Trịnh, nói không chừng Bùi thị có lẽ lại mang đến một dự án lớn cho nhà họ Trịnh! Vì dù sao đi nữa, hiện tại nhà họ Trịnh cũng là một miếng bánh ngon.

Không nghĩ tới, Hạ Vân chỉ cười đơn giản một tiếng, khách khí gật đầu với ông cụ Trịnh: “Tổng giám đốc Trịnh, ngồi thì không cần đâu. Hôm nay tôi đến đây là để cho nhà họ Trịnh của ngài một cơ hội mà thôi.” “Ồ.” Lời này vừa nói ra, toàn bộ người nhà họ Trịnh đều hít sâu tập trung.

Ngay cả ông cụ Trịnh cũng vô thức đứng lên, ánh mắt không ngừng run rẩy.

Cho họ Trịnh một cơ hội, cho họ Trịnh một cơ hội! Đây rốt cuộc là loại cơ hội gì? Chẳng lẽ lần này họ Trịnh phạm sai lầm nhưng trong cái rủi có cái may, ngược lại được trao một cơ hội lớn? Chẳng lẽ vận may của nhà họ Trịnh lại tốt đến thế? Nhìn thấy phản ứng của người nhà họ Trịnh, Hạ Vân trong lòng cười giễu cợt.

Tổng giám đốc nói không sai, người nhà họ Trịnh quả nhiên rất ngu ngốc.

“Xin hỏi thư ký Vân, công ty của cô rốt cuộc muốn cho nhà họ Trịnh chúng tôi cơ hội gì vậy?”

Lúc này, ông cụ Trịnh mới hít sâu một hơi, vừa vặn nở một nụ cười nhẹ, giọng điệu có phần lo lắng nói.

Đối mặt với một nhân vật lớn như Hạ Vân, ngay cả ông cụ Trịnh cũng không có nhiều tự tin de noi.

Ánh mắt của những người họ Trịnh xung quanh đều đang nhìn chăm chú vào Hạ Vân, vẻ mặt phức tạp, đến thở cũng không dám.

Hạ Vân này rốt cuộc muốn cho cơ hội gì? Lẽ nào không cần nhà họ Trịnh chúng ta đền tiền, còn cho chúng ta cơ hội đầu tư? Sẽ không có chuyện tốt như vậy chứ? Lúc này, tất cả mọi người đều có tư tâm trong lòng.

Dưới sự chú ý của mọi người, Hạ Vân khẽ mỉm cười, nhìn ông cụ Trịnh, nói: “Tổng giám đốc Trịnh, tôi lần này đến đây là để thay mặt tổng giám đốc chúng tôi thảo luận về việc hợp tác với ông…

” “Ồ..” Mọi người lại lần nữa bị sốc! Nhiều người nhà họ Trịnh vẫn còn hơi căng thắng, nhưng lúc này họ thầm thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trên mặt cũng không khỏi lộ ra vẻ hưng phấn khó tả.

Mặc kệ tổng giám đốc công ty đầu tư của Bùi thị não có bị úng nước hay không, nhưng lúc này vẫn muốn bàn bạc hợp tác với nhà họ Trịnh, đối với nhà họ Trịnh mà nói, đó là một chuyện tốt! Ông cụ Trịnh sắc mặt nhẹ nhõm. Nhà họ Trịnh của chúng ta quả nhiên là miếng bánh ngọt mà mọi người ai ai cũng đều muốn hợp tác.

Lúc này trong lòng ông vô cùng cao hứng và hưng phấn, nhưng cố nén xúc động lại, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Không biết tổng giám đốc công ty cô có chỉ thị gì, dự định hợp tác lần này như thế nào?”

Hạ Vân lại nở một nụ cười trên mặt, chậm rãi nói: “Việc hợp tác rất đơn giản. Tổng giám đốc nói rằng nhà họ Trịnh các vị đang muốn bán một hạng mục, chỉ có điều bị đứt dây chuyền vốn, cho nên tổng giám đốc quyết định, sẽ đầu tư cho họ Trịnh ba nghìn năm trăm tỷ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.