Chàng Rể Quyền Thế

Chương 4422



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“bốp -”

Bùi Nguyên Minh không nói nhảm, mà là một chân đá ra, trực tiếp đá tên này văng lên không trung, lúc tiếp đất, thì hoàn toàn ngất đi.

Sự sát phạt quả đoán của Bùi Nguyên Minh, khiến tâm trí của tất cả mọi người có mặt tê dại, lạnh buốt sống lưng.

Rốt cuộc, Bùi Nguyên Minh không chỉ thân thủ tốt mà thôi, còn đủ quyết đoán.

Trương Bảo Nhi lúc này hét lên một tiếng: ” Vương bát đản, ngươi là ai!”

Bùi Nguyên Minh lười biếng phản ứng lại, mà xoay người hướng khẩu súng trong tay, bóp cò ngay lập tức.

“bùm -”

Tiếng súng và tiếng la hét xen lẫn chồng chất, ngay sau đó, đám thủ hạ vây quanh Bùi Nguyên Minh, toàn bộ đều bóp chặt lấy đùi xụi lơ trên mặt đất.

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, nháy mắt liền giải quyết bảy tám người, ngay cả đám người Tạ Tam, cũng lần nữa biến sắc mặt.

Hiển nhiên, bọn họ không ngờ, Bùi Nguyên Minh lại ra tay như vậy.

Còn Trương Bảo Nhi càng tức giận: “Ngươi dám động người của ta, chính là tìm cái chết!”

Không thèm trả lời, Bùi Nguyên Minh chỉ là một bước phóng ra, nháy mắt sau đó, khi Trương Bảo Nhi còn chưa kịp phản ứng, nòng súng đã trực tiếp ở lên trán cô ta.

Bùi Nguyên Minh tay phải chạm cò súng, nhẹ giọng nói: ” Đối phó ta sao?”

” Ngươi xác định có tư cách này, có bản lãnh này sao?”

Tạ Tam tiểu tâm dực dực nói: “Bùi Thiếu, hạ thủ lưu tình!”

“Vị này thân là ngoại thích(bà con bên ngoại)Tạ Môn Kim Lăng, thân phận khá cao…”

Trương Bảo Nhi cũng là cười lạnh liên tục: “Không sai, ta là người Tạ Môn Kim Lăng, em họ Tạ Mộng Dao, ngươi dám động tới ta, ngươi biết, phía sau ta là ai sao?”

“bùm -”

Bùi Nguyên Minh không nói nhảm, nhưng một khẩu súng trong tay trượt xuống, rơi xuống bả vai Trương Bảo Nhi, liền bóp cò.

Một tiếng vang thật lớn truyền ra, Trương Bảo Nhi kêu thảm một tiếng, xụi lơ trên mặt đất, nàng vô luận như thế nào, cũng không nghĩ đến, Bùi Nguyên Minh thế mà thật dám động thủ.

Nàng nghiến răng nghiến lợi, run rẩy nói: “Ngươi. . . Ngươi…”

“bùm!”

Bùi Nguyên Minh lại bóp cò, lần này nhắm vào vùng đan điền của Trương Bảo Nhi.

Trương Bảo Nhi toàn thân chấn động, một ngụm máu tươi cuồng phún mà ra, trên mặt nàng tràn ngập vẻ tuyệt vọng.

Bùi Nguyên Minh không chỉ là đả thương nàng mà thôi, mấu chốt nhất chính là, đã hoàn toàn phế nàng!

Từ nay về sau, nàng chính là một tên phế nhân!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.