Cho nên Bùi Nguyên Minh, cũng không hề giấu giếm, mà là truyền thụ không ít thứ cho nàng.
Mấu chốt nhất chính là, nói cho nàng biết, thế nào nhìn Phong Thủy, nhìn dương trạch(xem hướng nhà, cát hung khu đất…).
Bùi Nguyên Minh đang chuẩn bị, bồi dưỡng Hoàng Phổ Thy thành nhân vật cấp đại sư nhìn dương trạch, sau đó phái nàng đến địa sản Kim Lăng.
Trong trường hợp này, cho dù sau này, bất động sản Kim Lăng coi như không có mình tọa trấn, thì khi mua lại khu đất nào, cũng tuyệt đối không có sai sót.
Chỉ có thể nói, Bùi Nguyên Minh cũng coi là bày mưu nghĩ kế, mưu lược sâu xa.
Và trong quá trình này, cũng không ít người hâm mộ đại danh, đến Tập Phúc Đường cầu quẻ xem tướng.
Trừ một số trường hợp rất đặc biệt, hầu hết đều đến xem lương thần cát nhật, xem Phong Thủy nhà và các vấn đề nhỏ nhặt khác.
Sau khi Bùi Nguyên Minh xem một vài ngày, liền yêu cầu Trương Thiên Chính điều Trương Long Hổ tới, vì trong tay anh có rất nhiều chuyện phải lo.
Một phương diện, xem như để hắn lấy công chuộc tội, một mặt khác cũng coi là một loại khảo giáo khác về tư cách của hắn.
Xử lý xong những chuyện này, Bùi Nguyên Minh còn yêu cầu Cao Minh Viễn phái một ít đội trang trí qua, yêu cầu bọn họ sửa sang Tập Phúc Đường.
Vốn tư bản Trường Thanh, tuy không chuyên về xây dựng, nhưng lại bao gồm quá nhiều ngành nghề, nên có đủ loại nhân tài.
Ngay khi nhận được cuộc gọi, Cao Minh Viễn đã đích thân đưa một vài nhà thiết kế đến tận nơi để thiết kế, và cố gắng làm cho Tập Phúc Đường này trở nên sang trọng hơn, trên cơ sở giữ nguyên diện mạo ban đầu của tòa nhà.
Ngay sau đó, mười mấy người thợ sửa chữa vào sân, khí thế ngất trời.
Cao Minh Viễn vì muốn lấy lòng, bản thân mang theo mũ bảo hiểm màu trắng để giám sát công việc, hầu như ngày nào hắn ta cũng xuất hiện.
“Woo-”
Chiều nay, Bùi Nguyên Minh và Cao Minh Viễn đang nghiên cứu cắt đá cẩm thạch ở đại sảnh.
Nhưng đúng lúc này, một chiếc xe thương mại Buick màu trắng chạy tới.
Ngay sau đó, cửa xe mở ra, bảy tám nam nữ bước xuống, tất cả đều có tư thế diễu võ giương oai.
Người phụ nữ đi đầu lãnh đạm, giờ phút này hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đá giày cao gót lên quầy: “Người phụ trách là ai? Cút ra đây nói chuyện cho ta!”
Mà đồng bạn của cô ta, thì là từng người cười lạnh, đạp lăn đồ vật liệu trang trí trên mặt đất, cả đám đều vô cùng đắc ý.
Ánh mắt Cao Minh Viễn lạnh lùng, định gọi người, nhưng Bùi Nguyên Minh đã xua tay ra hiệu cho hắn bình tĩnh lại, sau đó bước đến bên người phụ nữ quyến rũ, điềm nhiên nói: “Ta là chủ nhân của tập Phúc Đường, có chuyện gì vậy? ”