Chàng Rể Quyền Thế

Chương 4772



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

” Ôi ôi ôi, Kim Lăng nhiều chuyên gia y học như vậy đều đã đi, cũng không có cách nào đem lão nhân gia cứu lại, ngươi một tên ở rể, có thể làm gì?”

“Ngươi sẽ không đi Hoắc gia, nói là Phong Thủy của Hoắc gia. không tốt, đúng không?”

” Ngươi cảm thấy, bọn hắn sẽ tin ngươi sao?”

“Cho dù bọn hắn tin, ngươi khả năng giải quyết sao?”

” Ngươi lại muốn khôi hài sao?”

Trịnh Thắng cũng cười lạnh nói: “Vương bát đản, ngươi chỉ là đồ vô dụng, đã đến thời khắc mấu chốt, ngươi còn ở nơi này giả vờ giả vịt!”

“Trịnh gia chúng ta, lúc trước sao lại tìm được con rể như ngươi!”

Nói đến đây, Trịnh Thắng nhịn không được vỗ bàn một cái.

Buổi chiều, Bùi Nguyên Minh thật vất vả mới rời khỏi biệt thự Trịnh gia, trở về Tập Phúc Đường.

Anh đang định nhờ La Bác Hoa tìm xem, lão phu nhân Hoắc gia ở đâu, nhưng lại có đt của La Thiên Hữu.

“La đại ca, có chuyện gì sao?”

Bùi Nguyên Minh cũng không có tâm tư nói chuyện phiếm với La Thiên Hữu.

“Chẳng lẽ bây giờ Lí lệ rồng xuống ở với dế, còn có người dám tới làm phiền điền sản Kim Lăng của chúng ta sao?”

“Không, không, điền sản Kim Lăng của chúng ta hiện tại rất tốt, có thể nói là phát đạt. Hoàng Phổ Thy mà đệ giới thiệu cho ta cũng là cũng là mọt nhân vật, là nhân tài Phong Thủy kiệt xuất!”

“Rất nhiều khách hàng, rất tin tưởng cô ấy, chỉ cần cô ấy nói đó là căn đẹp,lập tức bán rất nhanh, quả thực là nhân tài!”

La Thiên Hữu hết lời ca ngợi Hoàng Phổ Thy.

“Mà này, vợ ta dạo này tâm tình cũng tốt, chuẩn bị kỹ càng điều trị tốt một chút, tranh thủ sớm có được một Bảo bối!”

“Bùi Nguyên Minh, đây đều là công lao của đệ!”

“Theo lời nói của đệ, ta sẽ nhanh chóng đem bãi rác hạ xuống, xây thành một khu vườn đô thị!”

“Đến lúc đó, đệ chỉ việc chờ đếm tiền.”

Bùi Nguyên Minh vỗ đầu một cái, anh ngược lại là quên mất chuyện này.

Sau khi có được mảnh đất hoa viên thành phố, chỉ cần công khai tuyên truyền những đặc điểm đặc biệt của mảnh đất, có lẽ nó sẽ trở thành hào trạch của Kim Lăng thay thế Vịnh Hoa Long.

“Ồ, nói đến điền sản Kim Lăng của chúng ta, ta đã quên mất việc chính.”

La Thiên Hữu lúc này mới mỉm cười.

“Bùi Thiếu, hôm nay ta gọi điện thoại cho đệ, là bởi vì một cái thế giao nên ta làm phiền đệ!”

“Mẹ hắn vô tình ăn phải sản phẩm Tam Vô và hiện tại, tình trạng rất tồi tệ!”

“Kim Lăng tất cả danh y đều ra tay, nhưng là bó tay toàn tập!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.