Chàng Rể Quyền Thế

Chương 5020



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Có vẻ như hành động cho cá ăn đơn giản này, là thú tiêu khiển duy nhất mà người này có khi rảnh rỗi.

Bùi nguyên Minh khẽ nheo mắt, liền nhìn ra, người này tuy rằng đã có tuổi , ít nhất cũng đã 60 tuổi, nhưng trên thân vẫn mang theo một cỗ khí tức khó tả.

Rõ ràng, ông ta hẳn là người đứng đầu phủ Kim Lăng, gia chủ Ẩn Thế Chu gia, Chu Hồng Trinh!

Mà vị này, trên thân mang theo một loại khí thế khó tả, không cần nhìn ấn đường của ông ấy, Bùi nguyên Minh đều có thể nhìn ra, quan vận gia thân của ông ấy, khí thế phi phàm.

Căn bản cũng không phải là Chu Quảng Lộc cùng Chu Hướng Võ hai Huynh Đệ, có thể sánh được.

Lúc này, Chu Quảng Lộc đợi đến khi Chu Hồng Trinh cho cá ăn hết mồi trong tay, mới đi về phía trước, cung kính nói: “Cha, Bùi đại sư tới rồi.”

Hồi báo xong, Chu Quảng Lộc nhìn về phía Bùi nguyên Minh ra hiệu, ánh mắt anh ta hi vọng, Bùi nguyên Minh sẽ cho chút mặt mũi.

Bùi nguyên Minh im lặng cười, tiến lên: ” Vãn bối Bùi nguyên Minh, xin vấn an Chu Lão…”

Không đợi Bùi nguyên Minh nói xong, Chu Hồng Trinh đã nhàn nhạt quay đầu, liếc Bùi nguyên Minh một chút.

” Tiểu tử, Phong Thủy tướng thuật của cậu, xem ra không được tốt lắm…”

Bùi nguyên Minh hơi sững người: “Không tốt sao?”

Trong lòng của anh, thầm hô Chu Hồng Trinh thực bá đạo, dù sao Phong Thủy thuật của anh, quả thật là không được tốt.

Cái mà anh biết, là giết người, không phải Phong Thủy thuật.

Chu Quảng Lộc sửng sốt: “Cha, cha không thể nói như vậy, Phong Thủy tướng thuật của Bùi nguyên Minh, có thể xưng là đệ nhất Kim Lăng…”

Chu Hồng Trinh lạnh lùng nói: ” Làm việc lo trước lo sau, sợ đầu sợ đuôi, lại muốn làm chuyện kinh thiên động địa, nhưng lại sợ phiền phức sau đó…”

” Liền đối thủ khí vận như thế nào, mình có nên trêu chọc hay không, cũng nhìn không ra…”

“Người như vậy, thật là thầy phong thủy được sao?”

Nói đến đây, Chu Hồng Trinh mặt không giận tự uy, nhàn nhạt nhìn xem Bùi nguyên Minh, nhẹ nói: “Cho nên, cậu có tư cách gì đến Chu gia chúng ta, nhìn Phong Thủy cho Chu gia chúng ta?”

Bùi nguyên Minh hơi sững sờ, rất nhanh liền hiểu ra.

Mình trên đường tới đây, e rằng Chu Hồng Trinh, đã để người đem chuyện của mình làm, điều tra rõ rõ ràng ràng.

Mà tại trong mắt vị thượng vị giả này, mình không đủ mạnh mẽ để hành động, và mình không đủ quyết đoán, cho nên đối phương chướng mắt mình.

“Ngay cả việc nhỏ này, cũng không thể làm tốt…”

Chu Hồng Trinh chắp hai tay sau lưng, thần sắc đạm mạc nhìn Bùi nguyên Minh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.