Nhưng cho dù Bùi Nguyên Minh ngăn cản, Đỗ Lương tạm thời coi như không quen với Đỗ thái tử, còn đích thân giáng cho hắn mấy cái bạt tai, yêu cầu hắn dập đầu nhận lầm trước mặt Bùi Nguyên Minh, chuyện này mới xem như đi qua. .
Sau đó, Đỗ Lương đích thân mở tiệc chiêu đãi Bùi Nguyên Minh, ông ta còn mời Bùi Nguyên Minh, làm trưởng lão danh dự của Tây Thiên Thiên Môn Trại, ông ta sẽ đích thân đem chuyện này, hồi báo cho cao tầng Tây Thiên Thiên Môn Trại.
Bùi Nguyên Minh vốn dĩ muốn từ chối, nhưng trước thịnh tình của ông ta, chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Ngoài ra, Đỗ Lương cũng lấy ra một ngọc bài cổ, nói rằng đây là lệnh bài chưởng môn của Tây Nam Thiên Môn Trại.
Thấy lệnh bài, như thấy chưởng môn.
Nói một cách đơn giản, thứ này chính là bảo chứng cho nội bộ của Đỗ gia ở Tây Nam Thiên Môn Trại.
Nhưng Đỗ Lương không chút do dự, đưa cho Bùi Nguyên Minh, điều này cho thấy, ông ta thật tâm muốn kết giao với Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh nhiều lần từ chối, nhưng cuối cùng cũng không thể cự tuyệt câu nói lão đệ của Đỗ Lương, nên chỉ có thể tuyệt vọng chấp nhận.
Lúc Bùi Nguyên Minh rời khỏi ẩn thế Đỗ gia, có thể nói là anh, đã kết giao bằng hữu với tất cả ẩn thế gia tộc ở Kim Lăng rồi.
Xét về mối quan hệ giữa ẩn thế sáu nhà và Trường Sinh Điện, hai bên đã rõ ràng ở hai phía đối lập.
Bùi Nguyên Minh cho rằng, nếu mồi của mình nặng ký như vậy, chỉ cần một hai ngày, là nó sẽ phát huy tác dụng.
Anh không chỉ giải quyết được Phong Thủy của Ẩn Thế Chu gia, mà còn giải quyết được hiểm họa tiềm ẩn của võ đạo Đỗ gia ẩn thế.
Lại thêm trước đó kết giao La Gia, Hình gia, Hoắc Gia, lại nhận biết Vương Gia đại tiểu thư.
Mấu chốt nhất chính là, mình cùng Tạ Mộng Dao Tạ Môn, quan hệ tâm đầu ý hợp.
Trong hoàn cảnh như vậy, Kim Tuấn Anh mà nhận được tin tức, còn có thể ngồi được vững liền có quỷ.
Gửi thêm vài tin nhắn bố trí xong xuôi, Bùi Nguyên Minh trở lại Tập Phúc Đường, tiếp tục xem Phong Thủy cho mọi người.
Đợi đến hoàng hôn mặt trời lặn, khi đoàn khách cuối cùng bị đuổi đi, Bùi Nguyên Minh cảm thấy hơi đau lưng.
Anh cầm ly trà nguội lạnh uống vài ngụm, vừa mới chuẩn bị gọi chút thức ăn ngoài, liền ngửi thấy một mùi hương thiếu nữ thoang thoảng trước cửa xông vào mũi.
“Anh rể…”
Trịnh Khánh Vân nhảy nhảy nhót nhót không biết đến từ lúc nào, cô giống như Koala nhanh chóng nắm lấy cánh tay của Bùi Nguyên Minh.