Chàng Rể Quyền Thế

Chương 5216



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Một người như vậy, cho dù hắn xuất hiện ở trước xe Rolls-Royce của ta và bị ta đâm chết, ta cũng sẽ không nhìn hắn.”

“Không ngờ, Kim Đại Thiếu, ngài thật sự coi trọng một người như vậy sao?”

“Đây chỉ là một tên đắc ý quên hình, tôm tép nhãi nhép mà thôi.”

“Chiếm một điểm tiện nghi, nhưng lại không biết trời cao bao nhiêu, đất dày bao nhiêu”.

“Khổng Tú, nếu ta nhớ không lầm, thì hôm nay là lần đầu tiên cô gặp mặt gia hỏa này đúng không?”

Kim Tuấn Anh biểu cảm thú vị trên gương mặt.

” Mà căn cứ theo tin tức của ta, tiểu tử này, không hề xúc phạm đến gia tộc Khổng Tề Lỗ của cô, đúng không?”

” Thế nào? giống như hắn cùng cô có thù hay sao?”

Lông mày Khổng Tú khẽ cau lại, nàng nghĩ không ra, Kim Tuấn Anh vị Kim Gia đại thiếu này, thế mà đối với Bùi Nguyên Minh có sự hiểu rõ nhất định.

Và hiển nhiên, anh ta còn có một số thông tin về Bùi Nguyên Minh.

Khổng Tú cô, tốt xấu cũng xuất thân trong thập đại gia tộc cao cấp KhổngTề Lỗ, lúc này không thể nói, vừa rồi Bùi Nguyên Minh cùng cô nhìn nhau mấy lần, cô theo bản năng liền khó chịu, đúng không?

Lúc này, thanh niên áo trắng khẽ cười nói: “Được rồi, không nói tới tiểu nhân vật này nữa.”

“Kim Đại Thiếu, đêm nay mấy người chúng ta, đã góp 10 tỷ đặt ở trên thân Hoàn Nhan Hận. Chẳng lẽ cứ nhìn hắn thua như vậy sao?”

“Đối với chúng ta mà nói, tất cả đều là tiền tiêu vặt.”

“Nhưng thua, cũng khó chịu lắm!”

Nói đến đây, thanh niên áo trắng bẻ bẻ cổ kêu một tiếng “Droac”, đồng thời trên mặt, hiện lên một tia hung tàn nhàn nhạt.

Dường như chỉ cần Kim Tuấn Anh gật đầu, hắn liền sẽ ra tay đánh nhau.

“Phương Thiên Họa, ngươi tại sao không có chút nào kiên nhẫn như sư huynh của ngươi?”

Khổng Tú tỏ ra rất khó chịu trước thái độ của thanh niên áo trắng, giờ phút này không mặn không nhạt mở miệng nói.

“Nói chuyện như thế với Kim Đại Thiếu, ngươi là đang dạy Kim Đại Thiếu làm việc sao?”

“Khổng Tú, ngươi cũng đừng châm ngòi ly gián.” Phương Thiên Họa mỉm cười một tiếng, “Ngươi có nói toạc trời, Kim Đại Thiếu cũng chướng mắt ngươi.”

“Muốn ta nói, ngươi vẫn là theo ta đi!”

“Nói cho cùng, gia tộc Phương Yến Kinh của chúng ta và gia tộc KhổngTề Lỗ của ngươi, đều là một trong thập đại gia tộc cao cấp, nếu kết thông gia, thì hai gia tộc đều rất vui vẻ.”

“Vương bát đản, ngươi…”

Khổng Tú giận tím mặt, không xấu hổ, chỉ có khinh thường cùng phẫn nộ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.