Chàng Rể Quyền Thế

Chương 5804



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngay sau đó, đèn thang máy dành riêng cho lối đi khách VIP vụt sáng, và sau đó, cánh cửa sắt trượt sang hai bên.

Bên trong cửa, hai nam hai nữ chậm rãi bước ra.

Những nam nữ này, mỗi một người, trên thân đều tự mang một loại khí chất quý tộc, cho dù là thản nhiên bước đi, cũng khiến người ta sợ hãi không dám tới gần.

Cho dù là phía sau bọn hắn, đi theo không ít cao thủ võ đạo, huyệt thái dương cao cao nâng lên làm vệ sĩ, thế nhưng là vẫn như cũ, không có cách nào áp chế được khí thế của bọn hắn.

Lúc này, hai nam hai nữ nhìn chung quanh, bên trong ánh mắt, mang theo một vẻ khinh thường nhàn nhạt.

Mà bên trong đoàn người này, nam tử đứng tại phía trước nhất, bên trong ánh mắt nhìn xem bốn phía, càng là mang theo một loại hàn ý, cùng một loại mang tính xâm lược.

Gần như ngay khi bọn hắn vừa xuất hiện, cánh cửa của một chiếc Toyota, liền mở rộng.

Đây là dòng xe cao cấp nhất ở đảo quốc, đồng thời cũng là dòng xe sang, mà chỉ giới quý tộc ở đảo quốc, mới có đủ điều kiện mua.

Bên trong cửa xe, Thượng Điền Thải Hương, cả người mặc yukata đảo quốc, giờ phút này mang theo mười mấy người đi đón.

Nàng trên mặt trang dung tinh xảo, nở nụ cười ngọt ngào: “Abe đại thiếu, thật xin lỗi.”

“Để gặp được ngài, ta sáng sớm đã trang điểm, lỡ mất thời gian!”

“Cũng xin ngài thứ tội!”

“Như thế nào, ngài đối với Kim Lăng nơi này, có hài lòng hay không?”

“Đây là nơi tổ tiên của gia tộc Abe, đã từng đặt chân đến!”

“Hiện tại, ngài đã trở về!”

“Toàn bộ Kim Lăng, lại bởi vì sự xuất hiện của ngài, mà run rẩy.”

Nghe được lời nói của Thượng Điền Thải Hương, nam tử kia lui ra phía sau nửa bước, giờ phút này nhếch miệng, lạnh lùng nói: “Thượng Điền Thải Hương, chú ý thân phận của ngươi, chú ý trường hợp ngươi nói chuyện!”

“Abe Yixin đại thiếu chúng ta, lần này là tới làm đặc phái viên!”

“Không nên hót linh tinh, để người Đại Hạ hiểu lầm!”

“Làm xấu chuyện tốt của Abe Yixin đại thiếu, ta duy nhất hỏi ngươi!”

Mà hai nữ hài xinh đẹp đảo quốc, thì là thâm ý sâu sắc nhìn Thượng Điền Thải Hương một chút, mang theo vài phần nhàn nhạt xem thường.

Không biết mèo hoang từ nơi nào chạy đến, cũng muốn bổ nhào vào trong ngực Abe đại thiếu sao?

Nữ nhân này, có phải là uống nhiều nước của Đại Hạ, cho nên đầu óc, không được tốt lắm hay không?

Quả thực là bệnh nặng lắm rồi a!

Ngược lại là Abe Yixin đứng đầu đám người, giờ phút này nhìn Kim Lăng trước mắt, thản nhiên nói: “Thật thú vị. . .”

Abe Yixin đến, và xác củaAbe Xinyou bị người cướp đi.

Hai chuyện, nhìn như không có bất kỳ cái liên quan gì, nhưng là Bùi Nguyên Minh lại rất rõ ràng, giữa hai chuyện, tuyệt đối có một mối liên quan rất lớn.

Mà lại, dựa trên sự hiểu biết của anh đối với người đảo quốc, đối phương đã ra tay, như vậy tuyệt đối có hậu chiêu, tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.

Chẳng qua, vừa mới đến Kim Lăng, Abe Yixin cũng không làm chuyện gì khác người, Bùi Nguyên Minh tự nhiên không thể trực tiếp xông ra, đánh vào mặt hắn.

Suy nghĩ một chút, anh gọi điện cho Chu Quảng Lộc, người mà anh đã lâu không liên lạc.

Dù sao, Abe Yixin có thân phận chính thức của chính phủ đảo quốc, điều này tương đương với việc, có thêm một ô dù bảo vệ cho hắn ta một cách vô hình.

Cho nên Bùi Nguyên Minh ngược lại là cảm thấy, có một số việc, cần thiết cùng kẻ già đời Chu Quảng Lộc, vị quan phủ này thật tốt tâm sự.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.