Chàng Rể Quyền Thế

Chương 6020



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghe thấy lời nói của Kim Tuấn Anh, ánh mắt của những người có mặt, đều lóe lên.

Mọi người nhìn Kim Tuấn Anh, rồi lại nhìn sang Bùi Nguyên Minh, hiển nhiên là trong lúc nhất thời, khó có thể lựa chọn.

Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, trong suốt thời gian trước đây, thế tử đại thiếu anh đã gặp không ít.

Nhưng có ý tưởng như Kim Tuấn Anh, còn dám đem sự tình làm đến một bước này, thật chỉ có duy nhất Kim Tuấn Anh.

Nhìn Kim Tuấn Anh một lát sau, Bùi Nguyên Minh mới khoát tay áo, ngăn lại người bên cạnh mình, thản nhiên nói: “Kim Tuấn Anh, ngươi biết ngươi nói ra những lời này, mang ý nghĩa là gì hay không?”

“Ngươi là muốn dẫn dắt toàn bộ Kim Gia, còn có những người này, cùng một chỗ làm phản, đúng không?”

Kim Tuấn Anh mỉm cười, lạnh lùng nói: “Từ xưa đến nay, loạn thế sinh ra anh hùng!”

“Thiên hạ hôm nay, bên ngoài thì có ngũ đại cường quốc, đối với Đại Hạ nhìn chằm chằm!”

“Những quốc gia lâu nay cùng Đại Hạ môi hở răng lạnh, hiện tại cũng lâm vào bên trong cục diện, phân tranh rối loạn!”

“Bên trong thì có các Thánh địa Võ Học lớn, ngũ đại môn phiệt cùng thập đại gia tộc cao cấp, bằng mặt không bằng lòng.”

“Đại Hạ từ trong ra ngoài, đều là hai mặt đối địch!”

“Mà Ninh Tiêu Dao dạng hoàn khố này, thật sự có thể nhập chủ Đông cung hay sao! ?”

“Trong mắt của ta, hắn chỉ là xuất sinh cao hơn ta một chút mà thôi!”

“Bất luận là mưu kế, chiến lực, hay nhân mạch, làm sao hắn có thể so sánh được với Kim Tuấn Anh ta?”

“Đại Hạ, nếu như rơi xuống trong tay người như thế này, sớm muộn cũng sẽ tái hiện loạn cục những năm cuối triều đại bím tóc!”

“Vì thiên hạ thương sinh, ta Kim Tuấn Anh phải đứng ra!”

“Gọi là thụ mệnh với trời, ký thọ vĩnh xương!”

Nghe được lời như vậy, ngay cả Tạ Mộng Dao, nguyên bản có mấy phần phẫn nộ, thần sắc đều trở nên có chút cổ quái.

Theo quan điểm của Kim Tuấn Anh, lẽ nào hắn nói đúngsao?

Mà Kim Chính Đức, thì là như là lần đầu tiên nhận biết đứa con trai này của mình, hắn xoay người, híp mắt nhìn xem Kim Tuấn Anh, trong con ngươi đều là ý tứ vui mừng sâu xa.

Còn như Mạc Sầu Sư Thái, Mạc Tâm bọn người, ánh mắt nhìn xem Kim Tuấn Anh, thì là nhiều hơn mấy phần kính nể.

Rõ ràng, có thể có đảm lượng dạng này, có thể nói ra lời như vậy, từ ột góc độ nào đó mà nói, đã chứng minh rất nhiều vấn đề.

Thậm chí liền đỗ Thái tử bọn người, giờ phút này trên mặt từng người, đều lộ ra vẻ kinh ngạc và ngưng trọng.

Chẳng lẽ, mọi người đấu với nhau lâu như thế, cuối cùng, chỉ có một mình Kim Tuấn Anh, thật là vì quốc gia mà suy nghĩ hay sao?

Mà mọi người, đều là vượt qua chướng ngại vật để Đại Hạ quật khởi hay sao?

“Thấy thế nào? Bùi Nguyên Minh.”

“Thậm chí ngươi bây giờ quỳ xuống, thần phục ta!”

“Nói là muốn cùng ta, xây dựng một Đại Hạ mới, phồn vinh tươi đẹp!”

“Ta cũng có thể suy xét, cho ngươi một cơ hội!”

“Ngươi quỳ hay không?”

Kim Tuấn Anh tiến lên một bước, chắp hai tay sau lưng, thời điểm từng bước một đi ra, trong mắt hắn hiện lên một tia tinh mang khó tả.

Thật giống như, hắn đã đứng trên đỉnh Đại Hạ.

Tất cả mọi người, tinh thần hoảng hốt nhìn xem Kim Tuấn Anh.

Vị Kim Gia đại thiếu này, đến cùng chuẩn bị làm cái gì a?

Ngay cả Bùi Nguyên Minh, hắn đều muốn chinh phục rồi sao?

Không phải nói, giết anh ta để làm công trạng nhập đội hay sao?

Không đợi những người này kịp phản ứng, giờ phút này Bùi Nguyên Minh cũng là tiến lên một bước, anh cầm lấy chén trà trên mặt bàn, uống một ngụm về sau, mới cười nhạt một cái nói: “Kim Tuấn Anh, không thể không thừa nhận, ngươi người này, thật nhiều thú vị a. . .”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.