Dương Mạn cũng kịp phản ứng, nàng nhìn thật sâu Tiêu Nam Đông một chút về sau, mới nhìn Gia Luật Tề nói: “Nghe được rồi a? Nhanh lên, gật đầu đi!”
“Bằng không, đứa cháu ngoan của ông, sẽ chết chắc!”
“Tôi cho ông biết, mặc dù Tiêu Thiếu luôn miệng nói, là vì nghĩa vụ hội trưởng hội học sinh mà đến!”
“Nhưng là tôi cho ông biết, nếu như không có quan hệ của Hương Hương nhà ta này, hắn thế nào có khả năng, ra tay a?”
“Lúc đầu, tôi là chuẩn bị khoanh tay đứng nhìn, nhìn xem ranh con họ Bùi, chết trắng mặt.”
“Nhưng là đã Tiêu Thiếu, nguyện ý xuất thủ cứu người, tôi cũng liền, không gây trở ngại các ngươi!”
“Không cần.”
Gia Luật Tề suy tư một lát sau, vẫn là hơi lắc đầu.
“anh vẫn tin tưởng, Bùi Nguyên Minh không phải loại người, sẽ tùy ý làm bậy kia.”
“Nếu như cậu ấy, thật cùng sự kiện thuốc cấm có liên quan, như vậy hết thảy, đều là cậu ta, gieo gió gặt bão!”
“Thế nhưng là, nếu như cậu ấy cùng sự kiện thuốc cấm, không quan hệ, như vậy anh liền xem như, đem hết khả năng, cũng phải cam đoan sự trong sạch của cậu ấy, còn có công chính của vương pháp nữa a!”
“Đây là những gì anh nợ người cha đã chết của cậu ấy!”
Nhìn thấy Gia Luật Tề một mặt nghiến răng nghiến lợi chắc chắn, Dương Mạn hừ lạnh một tiếng, dường như đã thấy kết cục của Bùi Nguyên Minh.
Mà Tiêu Nam Đông, biểu lộ vốn dĩ ôn tồn lễ độ, tại lúc này, lại đột nhiên cứng đờ, trong con ngươi, càng là có một vệt hàn ý hiện lên. . .
. . .
Ngay tại thời điểm, đám người phía ngoài mỗi người có tâm tư riêng, Bùi Nguyên Minh tại trong phòng thẩm vấn, thần sắc đạm mạc, nhắm mắt dưỡng thần.
Trong tay anh, cầm một cây bút chì, ngẫu nhiên chuyển động mấy lần, như đang giải sầu.
Bắt đầu so sánh, ngược lại là hai thám tử, phụ trách trông giữ anh, đều là một mặt khẩn trương.
Đã nửa giờ, kể từ khi anh ta, bước vào phòng thẩm vấn.
Bùi Nguyên Minh cho rằng, những gì anh nhờ Hạ Vân thu xếp, gần như là sắp xảy ra.
Chuyện còn lại, chính là chờ đợi mà thôi.
Chỉ có điều, hiện tại nửa giờ đã trôi qua, người trong tưởng tượng của chính mình, còn chưa có xuất hiện ở trước mặt, cho nên Bùi Nguyên Minh, ngược lại là có chút hiếu kì.
Tình thế bên ngoài Vạn Lý Trường Thành này, dường như so với bên trong sự tưởng tượng của chính mình, còn muốn phức tạp hơn mấy phần.
Mà năng lượng của Phật tử Thích Quân, dường như cũng vượt quá sức tưởng tượng.
“Rầm —— ”
Ngay lúc này, cửa phòng thẩm vấn, bị người một chân đá văng.
Nháy mắt sau đó, ba người mặc đồng phục thám tử, sải bước tiến vào, ra hiệu cho hai thám tử đang canh gác Bùi Nguyên Minh, rời đi.
Lúc này, bọn hắn mới ngồi tại đối diện Bùi Nguyên Minh.
Mà ở chính giữa, là một mỹ nữ tóc ngắn, tuổi của nàng áng chừng hai lăm hai sáu tuổi, ngũ quan mười phần lập thể, tướng mạo rất có mỹ cảm của Tây Vực.
Khi cô ngồi xuống, một đôi chân dài xếp vào nhau, lộ ra chiếc quần tất màu đen bên dưới, khiến hai nam thám tử bên cạnh, đều kìm lòng không được, liếc qua.
Bùi Nguyên Minh cũng là có chút hăng hái, nhìn nữ nhân trước mắt một lát, vốn dĩ, anh muốn nương theo sự tình phát triển, hiện tại, nếu xuất hiện ở trước mặt mình, ít nhất, cũng phải là phó cục cảnh sát, bên ngoài Vạn Lý Trường Thành.
Nhưng là bây giờ, lại có một mỹ nữ đến trước mặt mình, là cái kiểu gì a.
“Tự giới thiệu mình một chút.”
Mỹ nữ hướng về phía Bùi Nguyên Minh, mỉm cười.
“Ta tên là Gia Luật Thu, là người của Gia Luật gia bên ngoài Vạn Lý Trường Thành, đồng thời cũng là đường tỷ của Gia Luật Hương.”