Mình sẽ có thể đem các nàng, giới thiệu cho đời thứ hai khác.
“Chu Hà, quên đi thôi.”
Tiết Oánh tại một bên mở miệng.
“Tất cả mọi người là đồng học, cậu liền chừa cho anh ta, chút mặt mũi đi.”
“Tớ rất cho hắn mặt mũi a, ” Chu Hà cười lạnh, “Chúng ta tới nơi này, đến biệt thự số 1 của hắn uống trà, không phải là cho hắn mặt mũi hay sao?”
“Cậu cho rằng, tùy tiện ai cũng có thể mời được ba đại hoa khôi chúng ta, đồng thời xuất hiện hay sao?”
“Nếu như không phải Bùi Nguyên Minh, tự mình muốn khoe khoang biệt thự số 1 là của hắn, mọi người chúng ta, cũng sẽ không tới, không phải hay sao?”
Đang khi nói chuyện, Chu Hà không cho những người khác cơ hội khuyên can, mà là hướng về phía Bùi Nguyên Minh lớn tiếng nói: “Bùi Nguyên Minh, thế nào vào thời khắc mấu chốt, ngươi liền nấu cháo điện thoại rồi a?”
“Ngươi muốn nấu bao lâu, nói cho chúng ta biết một tiếng a!”
“Nếu quá lâu, không bằng trước tiên, đem chúng ta mời vào, bằng không, để thúc thúc a di hai người, ở bên ngoài gió thổi, đau đầu, ngươi có thể phụ trách hay sao?”
“Hay là nói, ngươi quên mang thẻ vào cổng rồi a?”
“Nếu quên, có cần ta giúp ngươi, gọi người tới giúp ngươi mở cửa hay không?”
Thời khắc này, Chu Hà một vẻ mình cái gì cũng không biết, cái gì cũng đều không hiểu.
Điều này, trực tiếp làm cho trong lòng mọi người đối với Bùi Nguyên Minh, đều là kìm lòng không được, xem thường tới cực điểm.
Dương Mạn cùng Gia Luật Hương liếc nhau, cơ bản cũng xác nhận.
Bùi Nguyên Minh, ngoại trừ thân thủ không tệ ra, dường như không có bất kỳbản lãnh nào khác.
Chỉ đơn thuần là thân thủ không tệ, có lẽ chỉ có thể để hắn, làm một tên ở rể.
Vừa nghĩ đến đây, Dương Mạn mang theo vài phần nhất định phải được, nói: “Bùi Nguyên Minh, cậu thật sự muốn ở tại khu biệt thự Thiên Thê Sơn như vậy, liền đến nhà chúng ta ở là được.”
“Chúng ta sẽ xem cậu, trở thành người một nhà. . .”
“Chẳng qua a, về sau cậu phải. . .”
Nói còn chưa dứt lời, liền gặp được Bùi Nguyên Minh đã cúp điện thoại, đi đến cửa biệt thự số 1, ấn khóa vân tay.
“Tích —— ”
Chỉ nghe được một âm thanh điện tử truyền ra, cánh cổng điện tử trượt sang hai bên ngay lập tức, và đèn của tòa nhà chính, ngay lập tức bật sáng.
Tô Văn Nhã không biết đã tới từ thời điểm nào, lúc này mới đi ra khỏi cửa, nhìn Bùi Nguyên Minh với vẻ mặt kỳ quái nói: “Bùi Nguyên Minh, ngài đi nơi nào vậy a?”
“Tôi ở trong nhà chờ ngài rất lâu rồi.”
“Gia gia có việc thương lượng với ngài. . .”
Chu Hà, vốn dĩ chấn kinh với việc Bùi Nguyên Minh, lại có thể mở được của biệt thự số 1.
Giờ phút này, nàng lại cảm thấy mình, cái gì cũng hiểu.
“Trách không được, nói biệt thự số 1 là của ngươi.”
“Hóa ra, ngươi chẳng những ăn được cơm chùa Tô gia, hơn nữa, còn làm ở rể nhà người ta!”
“Hương Hương, Tiết Oánh!”
“Các cậu hiện tại, biết bộ mặt thật gia hỏa này rồi a?”
Mấy phút đồng hồ sau, một đoàn người đều rời đi.
Không cần tiến vào biệt thự số 1, gần như tất cả mọi người để có thể xác định, Bùi Nguyên Minh là ăn cơm chùa của Tô Văn Nhã, bằng không mà nói, thế nào sẽ ở tại trong biệt thự số 1 này được a?
Mà lại Tô Văn Nhã, còn đặc biệt ở tại trong biệt thự chờ anh ta, một dáng vẻ muốn lên lớp cho anh ta. . .
Gia Luật Tề vẻ mặt thất thần, hiển nhiên là ngờ rằng, về sau, nhi tử của cố nhân. thế mà lại luân lạc tới tình trạng ăn bám như thế này.
Dương Mạn thì là một mặt tiếc hận, chẳng lẽ Tô gia, cũng đã biết chuyện xảy ra ở Tiểu Trúc Kỳ Ẩn rồi sao? Cho nên, mới xuống tay nhanh như thế, đúng không?
Nếu như là đơn thuần, cùng Tô gia tranh đoạt, nhà mình, chưa hẳn đã tranh được a!