Chàng Rể Quyền Thế

Chương 7335



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Muốn bước vào, hoặc là phải được chủ nhân của ta mời, hoặc là hắn, phải là chủ tịch Thương Minh Đại Hạ.”

“Bằng không mà nói, Diêm Vương có đến, cũng vô dụng!”

Người Tây Dương một vẻ mặt đắc ý.

“Đương nhiên, Tư Đồ tiểu thư ngươi, cũng có thể không đi vào, dù sao, gia chủ của chúng ta cũng không ép bức ngươi, tới gặp hắn.”

“Mà là ngươi muốn tới gặp hắn, phải có được sự đồng ý của hắn.”

Nghe nói như thế, Tư Đồ Dao gương mặt xinh đẹp phát lạnh.

Ý định ban đầu của nàng, là mau chóng giải quyết mớ hỗn độn này, càng sớm càng tốt, thế nhưng là, đến bên trong miệng người ta, nàng Tư Đồ Dao, liền biến thành li3m cẩu (người theo đuổi). . .

Vừa nghĩ đến đây, Tư Đồ Dao liền phải quay người rời đi.

Bùi Nguyên Minh giờ phút này cười nhạt một tiếng, đưa tay ngăn lại Tư Đồ Dao.

“Dao Dao, không nên tức giận.”

“Cô và tôi rõ ràng là biết, hôm nay cô là tới làm gì.”

“Cho nên đã cố ý nói rõ, có thể sẽ gặp mấy con chó hoang ven đường, làm khó chúng ta.”

“Chẳng qua cô, cũng không cần tức giận quá mức.”

“Chẳng lẽ cô đã quên, nam nhân của cô, là người như thế nào hay sao?

Đang khi nói chuyện, Bùi Nguyên Minh từ trong ngực lấy ra danh thiếp, quăng tới.

“Ta là Bùi Nguyên Minh, đồng thời cũng là chủ tịch đương nhiệm của Thương Minh Đại Hạ.”

“Hiện tại, ta có thể bước vào được chưa?”

“Đương nhiên, các người cũng có thể nói, tấm danh thiếp này của ta là giả.”

“Thế nhưng là, ta cũng có thể đi chất vấn Tư Đồ Không, tại sao tài sản củaThương Minh Đại Hạ, lại biến thành tài sản riêng của ông ta.”

“Chỉ cần ta xác định, nơi này cùng Thương Minh Đại Hạ có liên quan, cho dù chỉ là một chút!”

“Ta liền có thể để các ngươi đám người này, toàn bộ tất cả, cút ra ngoài!”

“Mà coi như nơi này, cùng Thương Minh Đại Hạ không có liên quan, thì những nơi khác xung quanh đây, vẫn luôn là của ta a?”

“Các người không cho ta bước vào, ta liền có thể hạn chế quyền ra vào của các người.”

“Có bản lĩnh, các người mỗi ngày ngồi máy bay trực thăng bò ra ngoài, nhưng là phải nhớ kỹ, nếu như nơi đỗ xuống, là địa bàn của chúng ta, cho dù chỉ là một chút.”

“Chuyện này không xong!”

Bùi Nguyên Minh nhẹ như mây gió, nhưng trong lời nói đều là lạnh lẽo.

Đối phương đã muốn cứng đối cứng, anh hoàn toàn cũng có thể dựa theo hình thức cứng rắn mà chơi với bọn hắn.

Dù sao đầu năm nay, muốn đánh bại ma quỷ, chỉ có thể dùng thủ đoạn ma quỷ mà thôi.

Người Tây Dương sắc mặt cứng đờ, thần sắc mang theo mấy phần khó coi.

Hắn nghĩ không ra, nam nhân trước mắt này, thế mà chính là chủ tịch đương nhiệm của Thương Minh Đại Hạ a?

Mình đây là một chân, đá vào trên miếng sắt rồi sao?

Sớm biết như vậy, liền sẽ không nói nhảm nhiều như thế.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.