Chàng Rể Quyền Thế

Chương 7478



“Ngươi làm như vậy, là không phải là bởi vì ngươi rất rõ ràng, Trần Nhân Huyền chính là do Bùi Nguyên Minh gi3t chết!”

“Cho nên ngươi mới bảo bọc hắn như vậy, đúng không!”

Nhất thời sắc mặt Long Nhân Xà lập tức thay đổi, trầm xuống.

Ngược lại là Bùi Nguyên Minh, bước chân dừng lại, khoát tay áo, ra hiệu Long Nhân Xà không nên mở miệng, sau đó mới thản nhiên nói: “Trương Ninh Tuyết, ý của ngươi là.”

“Ta muốn chứng minh trong sạch của mình.”

“Thì phải dựa theo quy trình, dựa theo phép tắc cùng vương pháp, đúng không?”

Trương Ninh Tuyết cười lạnh nói: “Không sai, thế nhưng là ngươi, có dám hay không?”

“Ngươi một khi không dám, chúng ta liền. . .”

“Dám, vì cái gì mà ta không dám.”

Bùi Nguyên Minh trực tiếp ngắt lời Trương Ninh Tuyết.

“Chỉ có điều, không phải dựa theo phép tắc của Giới Thành các người.”

“Đã muốn chơi trò mèo, chúng ta liền phải tuyệt đối công bằng công chính công khai!”

“Ngoại trừ Giới Thành ra, Long Môn, Long Điện, Long Ngục, Long Vệ, bốn cây trụ lớn đều tới!”

“Ta muốn hội thẩm Ngũ đường!”

“Các người dám hay không?”

“Nếu như cuối cùng, ta Bùi Nguyên Minh có tội, ta tại chỗ tự đánh chết mình, tuyệt đối không nói hai lời!”

“Nếu như cuối cùng, ta Bùi Nguyên Minh vô tội, vậy ta được thực thi quyền lực của Đại biểu Võ Minh Đại Hạ!”

“Thu hồi quyền hành của các trụ sở lớn bên ngoài Giới Thành!”

“Ta muốn ngoại trừ Giới Thành ra, thì Người Giới Thành các người, sẽ không còn chút ảnh hưởng nào với ngoại giới!”

“Các người dám cược hay không?”

Trương Ninh Tuyết thân thể mềm mại run lên.

Bùi Nguyên Minh chẳng những tiếp nhận xét xử dựa theo quy tắc, hơn nữa, còn muốn hội thẩm Ngũ đường, còn cược lớn như thế.

Nàng không dám mở miệng đáp ứng, cũng không có tư cách để đáp ứng.

“Làm sao thế? Sợ rồi sao?”

Bùi Nguyên Minh nhếch miệng: “Tại sao một đề nghị tuyệt vời như vậy, các người sẽ có cơ hội chơi chết ta, Giới Thành các người, lại như rùa rụt đầu như vậy a?”

“Có phải là đã biết rõ chân tướng việc này, cho nên các người, căn bản cũng không dám chơi như vậy, đúng không?”

“Không dám chơi, liền cút sang một bên ngồi xổm đi!”

“Một đám vớ vẫn!”

Mắng xong về sau, Bùi Nguyên Minh quay người rời đi, lười nhác lại để ý tới bọn Người Giới Thành này.

Một đám hoàn khố liếc nhìn nhau, từng tên thân thể đều đang run rẩy.

Bùi Nguyên Minh không chỉ là đang vũ nhục bọn hắn, càng là đang khiêu khích bọn hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.