Chàng Rể Quyền Thế

Chương 825



Vào lúc này tất cả các giám đốc điều hành đều lần lượt đứng dậy, nhìn những người đang đi đến.

Vị này chính là Thế tử Minh trong truyền thuyết sao?

Nhìn thấy người thanh niên trước mặt, mắt của Lý Kiều Vân hơi sáng lên.

Không ngờ Thế tử Minh còn trẻ như vậy.

Loại đàn ông chưa trải qua sự đời này, rất dễ đối phó.

Chỉ cần cô ta quyến rũ một chút, bắt lấy người đàn ông này, thì không phải đồng nghĩa về sau tập đoàn Thiện Nhân là của cô ta sao?

Đến lúc đó, cô ta chính là nữ hoàng của tập đoàn Thiện Nhân!

Giờ phút này hai mắt của Lý Kiều Vân mềm mại đáng yêu đến mức sắp nhỏ nước, nhìn người đàn ông trước mặt, làn nước tràn ra hết đợt này đến đợt khác.

Đáng tiếc Lôi Tuấn Quang không thèm nhìn cô ta dù chỉ một cái, giờ phút này ánh mắt anh ta đảo qua, khí tức sát phạt lẫn nghiêm nghị được bồi dưỡng từ Doanh trại Quý Đức ngay lập tức đã làm không ít giám đốc cấp cao có mặt không dám phát ra tiếng.

“Mọi người ngồi xuống đi!”

“Ở trong này tôi xin tự giới thiệu một chút, tôi là Lôi Tuấn Quang, chắc là có người đã nghe nói về tôi rồi!”

“Kể từ hôm nay, tập đoàn Bùi Thị dưới quyền của gia tộc Bùi Thị ban đầu, tập đoàn Bùi Thị đều sẽ tiến hành cải tổ lại tài sản và sáp nhập vào tập đoàn Thiện Nhân!”

“Và tôi – Lôi Tuấn Quang, từ giờ trở đi sẽ là phó giám đốc đầu tiên của tập đoàn Thiện Nhân!”

Sau khi nghe Lôi Tuấn Quang giới thiệu bản thân xong, mọi người còn chưa kịp phản ứng.

Hóa ra anh ta không phải là Thế tử Minh?

Vậy tại sao phải sợ anh ta chứ?

Lý Kiều Vân là người giơ tay đầu tiên nói: “Phó giám đốc Quang, không biết phía nhân sự của tập đoàn Thiện Nhân có điều chỉnh gì không?”

“Mấy người như chúng tôi đây nên sắp xếp như thế nào? Chúng tôi vẫn ở vị trí ban đầu sao?”

“Ở đây, tôi muốn phải nhắc nhở phó giám đốc

Quang một câu, những người như chúng tôi đây đã quá quen thuộc về mọi thứ của tập đoàn Bùi Thị ban đầu rồi.” “Có lời nói của chúng tôi, tập đoàn Bùi Thị có thể hoàn toàn hợp nhất vào tập đoàn Thiện Nhân!”

Nghe Lý Kiều Vân nói những lời này, mọi người đều khẽ vuốt cằm.

Nguyên tắc chính là như vậy.

Đối phó với loại người trẻ tuổi trước mắt này phải vừa cứng vừa mềm.

Một mặt là tôn trọng, mặt khác phải tạo cho anh ta một chút áp lực.

Nếu không thì làm sao bảo vệ được lợi ích của nhóm người này chứ?

Lôi Tuấn Quang có chút đăm chiêu nhìn Lý Kiều Vân một cái mỉm cười nói: “Vị này là giám đốc Vân đúng không? Cô vừa nói những điều này tôi có thể hiểu là cô đang đe dọa tôi đúng không?”

“Không dám, chỉ là một lời nhắc nhở thiện ý mà thôi.”

Lý Kiều Vân vứt ra một ánh mắt quyến rũ. “Nếu phó giám đốc Quang có yêu cầu gì, người khác có thể toàn tâm toàn ý trả giá cho anh, đảm bảo mọi công việc của tập đoàn Thiện Nhân sẽ diễn ra hết sức suôn sẻ!”

Lôi Tuấn Quang cười nhạt nói: “Tôi đã cảm nhận được thành ý của cô, nhưng cũng không vội. Chúng ta chờ một lát nữa đi.”

Phía sau, có người mở miệng hỏi: “Anh đang chờ cái gì? Chẳng lẽ còn có người có địa vị cao hơn anh sao?”

Lôi Tuấn Quang gật đầu nói: “Tất nhiên, không phải tôi đã nói rồi sao? Tôi là phó giám đốc đầu tiên, mặc dù khả năng cao là trong tương lai tôi và thư ký Hạ Vân sẽ cùng hợp tác xử lý mọi chuyện của tập đoàn Thiện Nhân.”

“Tuy nhiên, trong dịp ngày hôm nay, chủ tịch nhất định sẽ xuất hiện.”

Trương Thiên Thành thắc mắc hỏi: “Vị chủ tịch mà anh nhắc đến có phải là Thế tử Minh không?”

Lôi Tuấn Quang cười nói: “Ngoài anh ấy ra thì còn có thể là ai?” “Anh ấy rất muốn đến đó!”

Mọi người há hốc mồm, vẻ mặt ngưng trọng.

Thế tử Minh, người có quyền thế nhất ở Đà Nẵng

Một nhân vật như vậy mà bọn họ có tư cách nhìn thấy, tất cả những điều này giống như một giấc mơ vậy.

Lý Kiều Vân lập tức thu hồi ánh mắt quyến rũ. Theo cô ta thấy, người mà cô ta nên quyến rũ là

Thế tử Minh, không phải là Lôi Tuấn Quang.

Anh ta không xứng!

Nghĩ đến đây, Lý Kiều Vân nhanh chóng hỏi: “Anh Tuấn Quang, không biết khi nào Thế tử Minh mới đến vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.