Chàng Rể Quyền Thế

Chương 95



Nhà họ Trịnh đã nhiệt tình đến như vậy, tuy rằng Tống Kiều Linh và Hạ Vân đều có chút ngượng ngùng, chẳng qua lúc này cũng khách khí ngồi xuống. Không phải là bọn họ sợ nhà họ Trịnh, mà là bọn họ đều nhớ rõ, vợ của tổng giám đốc hình như là người nhà họ Trịnh. Nếu đã là như vậy, cũng phải nể mặt một chút, nếu không lấy thân phận của bọn họ mà nói thì đúng thật không thiếu một bữa ăn như vậy.

Hạ Vân và Tống Kiều Linh ngồi vào vị trí ghế chính, bên cạnh lần lượt là ông cụ Trịnh, Trịnh Tùng và Trịnh Chí Dụng, sau đó bên cạnh họ là Tôn Diệu Trung, Bạch Chính Đình,… Những người này đều là những nhân vật có máu mặt ở thành phổ Hải Dương, ông cụ Trịnh không dám sơ suất.

Những người trẻ tuổi của nhà họ Trịnh nhìn cảnh này, ánh mắt đều sắp bốc cháy! Cái tên Trịnh Chí Dụng này diễm phúc cũng thực sự không ít, Tống Kiều Linh thì cũng thôi đi, bây giờ ngay cá Hạ Vân cũng đều đến.

“Hai cô hôm nay đến đảy, thật là đã cho chúng tôi thể diện, hôm nay tôi liền không khách sáo nữa, trước tiên tôi mời hai người một ly!” Trịnh Chí Dụng cười ha ha, anh ta lúc này thật sự vui mừng chết đi được, tối nay nếu có thế nám được cả hai người phụ nữ này, vậy thì quá tuyệt rồi.

Nghĩ đến đây, anh vô thức liếc nhìn Trịnh Tuyết Dương đang ngồi ở ghế cuối cùng, trên mặt đều là vẻ xuân phong đắc ý.

Trịnh Tuyết Dương cô không phải rất có bản lĩnh sao? Cô không phải có thế giành được hợp đồng đầu tư của Công ty Đầu tư Bùi thị sao? Cô đợi đấy? Không bao lâu nữa, cô sẽ phải cút khỏi nhà họ Trịnh.

“Tổng giám đốc Dương, không giới thiệu một chút sao?” Sau khi uống rượu, Tôn Diệu Trung tùy tiện nói, từ lúc bảt đầu ánh mắt không hề rời khỏi thân thế của Hạ Vân.

Cô thư ký Hạ Vân này và vị tống giám đốc mới kia đều giống nhau, là nhân vật chỉ thấy đầu không thấy đuôi, đừng nói là mời cô ta đi ăn, cho đủ gặp được cô ta một lần cũng đầu rất khó.

Mà bên này Tôn Diệu Trung cũng cần sự đầu tư của Công ty Đầu tư Bùi thị, cho nên ngay khi nhận được tin tức Hạ Vân đang ở nhà họ Trịnh, ông ta liền tức tốc tới đây. Hơn nữa vào lúc này ông †a vẫn bị thực lực của nhà họ Trịnh làm cho chấn động, bởi vì có thể mời thư ký Vân tới cửa chính là cho thấy rất nhiều vấn đề, điều này dường như chứng minh mặt bên thực lực của nhà họ Trịnh.

Ông cụ Trịnh nhận được lợi ích của người ta, lúc này mới haha cười nói: “Thư ký Vân à, đây là tổng giám đốc Tôn Tôn Diệu Trung của nhà họ Tôn ở Hải Dương. Nhà họ Tôn cũng là một công ty bất động sản, có quan hệ hợp tác với nhà họ Trịnh của chúng tôi nhiều năm rồi”

Hạ Vân mặc dù có chút không nói nên lời, nhưng lúc này vẫn khách khí nói: “Thì ra là tổng giám đốc Tôn, ngưỡng mộ đã lâu”

“Nào có, nào có, đây là danh thiếp của tôi, còn phải mời thư ký Vân có thời gian đến nhà tôi đùng một bữa cơm, thật là vinh hạnh.. ” Tôn Diệu Trung cười nói.

Hạ Vân không trả lời, mà là lông mày khẽ cau lại: “Thật ngại quá tổng giám đốc Tôn, công ty chúng tôi có quy định, chúng tôi không thể tùy tiện tham gia các bữa tiệc được”

Sác mặt Tôn Diệu Trung có chút thay đối, nhưng cũng nhanh chóng cười nói: “Nên vậy, nên vậy quý công ty kỷ luật nghiêm minh, rất đáng để chúng tôi học hỏi!”

Khi nói điều này, ánh mắt của Tôn Diệu Trung thay đổi khi nhìn ông Trịnh cũng thay đổi, thật không ngờ, nhà họ Trịnh không biết đã dẫm phải vận cứt chó gì! Hạ Vân trước mặt đều không cho Tôn Diệu Trung mặt mũi, nhưng lại đến nhà họ Trịnh, điều này đủ để nói rõ rất nhiều vấn đề.

Lông mày Hạ Vân nhíu lại, bọn họ hôm nay tới đây chỉ là để trả đồ mà thôi, không ngờ những gia tộc này đều đến. Cùng những nhà này hủy bỏ hợp tác là do Bùi Nguyên Minh quyết định, cô không dám tự mình làm chủ gặp gỡ những người này, cô lúc này như ngồi trên đống lửa, mấy lần đều muốn dứt khoát đứng lên.

Vẻ mặt của Tống Kiều Linh cũng bất lực, nếu cô ta biết sự việc sẽ xảy ra đến mức này, cô ta sẽ không để Hạ Vân đi cùng.

Lúc này Bạch Chính Đình mới cười nói: “Ông cụ Trịnh, tôi nghe nói trung tâm thương mại của nhà họ Trịnh đã nhận được đầu tư từ Công ty Đầu tư Bùi thị. Đây thật sự là chuyện tốt, sau này có việc gì có thể kiếm tiền thì các ông ăn thịt tôi húp chút canh cũng được!”

Ông cụ Trịnh vẻ mặt khiêm tốn nói: “Thực tế thì vẫn chưa có, chẳng qua hợp đồng của chúng tôi đã được tháo thương thảo rồi. Tất nhiên, cuối cùng có thể quyết định hay không vản còn phụ thuộc vào ý của bên Bùi Thị”

Ông cụ Trịnh khiêm tốn, nhưng những người khác lại không cảm thấy ông ta đang khiêm tốn, mà là mọi người đều đố đồn ánh mắt về phía Hạ Văn. Ngay cả thư ký của tổng giám đốc ông cũng đã mời đến, bây giờ ông lại nói chúng tôi rằng hợp đồng chưa được thương lượng, ông lừa quỷ à?

Không đợi ông cụ Trịnh tiếp tục nói, Hạ Vân đã không nhịn được đứng lên nói: “Mọi người xin đừng hiểu lâm, hôm nay chúng ta đến đây không phải là để bàn chuyện hợp tác với nhà họ Trịnh, mà là vì có chuyện riêng. Nếu có chuyện hợp tác, cũng phải là bàn bạc tại công ty, đây là quy định của công ty chúng tôi. ”

Lúc này có quá nhiều người, Hạ Vân cũng không thế trực tiếp nói ra chuyện riêng tư là chuyện gì, dù sao nhà họ Trịnh cũng là nhà vợ của tống giám đốc, phần mặt mũi này nhất định phải cho.

Ông cụ Trịnh vừa nghe xong liền bật cười, nói: “Thư ký Vân nói không sai, hôm nay chúng tôi là đến đây để bàn chuyện riêng tư, chỉ bàn chuyện riêng, không bàn công việc!”

Ở bên cạnh Tống Kiều Linh kéo tay Hạ Vân, muốn nói rồi lại thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.