Nhưng mà… cô ấy đã làm được.
Việc cho phép Linh Trúc lãng phí thời gian để làm những việc này cũng đủ chứng minh sự đóng góp của tập đoàn nhà họ Cao có giá trị như thế nào.
Lâm Dương vội vàng trở về tập đoàn Dương Hoa.
Mã Hải đang gọi điện cho người phụ trách chỉ nhánh của Dương Hoa ở nước Mỹ để tìm hiểu tình hình.
Mã Hải đã hoàn thành việc triển khai chiến lược toàn cầu vào tháng trước, chỉ nhánh tại nước Mỹ cũng được thành lập vào đầu tháng.
Nhưng trước đó, đội đặc biệt của Dương Hoa đã thu thập thông tin thị trường và thông tin đối thủ cạnh tranh ở đó.
Mã Hải cũng là một người có dã tâm, mơ ước của ông ta là phát triển Dương Hoa thành công ty xuyên quốc gia trong top một trăm thế giới.
Và bây giờ, đã đến lúc hành động.
Nhưng cũng vì chuyện này mà Mã Hải mới nhận được tin tức về Linh Trúc.
Trong văn phòng.
“Cô Linh Trúc trong thời gian này tổng cộng đã tìm được mười một công việc, hầu hết đều là những công việc có liên quan đến y học, cô ấy cũng muốn tham gia nghiên cứu y học, nhưng đều bị hiệp hội y khoa can thiệp, khiến cho cô ấy bị sa thải, không những thế, cô ấy còn bị vướng vào mấy phiên tòa tranh cãi, sau nhiều lần kiện tụng tranh chấp, chỉ trong một tuần, cô ấy đã phải trả một số tiền bồi thường rất lớn, nợ nần chồng chất, không còn một xu dính túi, cô ấy phải dựa vào chu cấp của ba mẹ để có thể sống qua ngày, cô ấy đã từng thử đi làm nhân viên bán hàng trong trung tâm thương mại nhưng làm chưa được nửa ngày đã bị sa thải, mà là sa thải không có lý do.” Mã Hải chậm rãi nói.
“Hiệp hội y khoa định đuổi tận giết tuyệt Linh Trúc sao?” Lâm Dương tức giận vỗ bàn măng.
“Trước mắt thì đúng vậy.”
“Chỉ vì Linh Trúc đắc tội với tập đoàn nhà họ Cao, khiến cho tập đoàn nhà họ Cao không quyên tặng cho hiệp hội y khoa thôi sao? Có biết tập đoàn nhà họ Cao định sẽ quyên tặng gì không?”
“Nghe nói là một bộ thiết bị “Chỉ có một bộ thiết bị?”
“Đúng vậy, nhưng đây không phải là một bộ thiết bị đơn giản, mà là bộ thiết bị do một vị bác sĩ tên là Edward phát minh ra cách đây hai trăm năm.
Bộ thiết bị này có thể nói là tiên phong trong thời điểm đó, nhưng so với hiện tại, rõ ràng là vẫn chưa đủ.”
“Nếu chỉ là một bộ thiết bị, đúng ra không cần để ý mới phải…”
Lâm Dương nghĩ tới đây, cân nhắc nội tình bên trong.
Rất nhanh, anh chợt nghĩ ra điều gì đó.
“Ra là vậy…”
“Chủ tịch Lâm, cậu nghĩ ra gì sao?”
“Mục đích của hiệp hội y khoa không phải là bộ thiết bị này, mà là một thứ gì đó đính kèm với bộ thiết bị này!”
“Đính kèm? Đính kèm cái gì?”
“Vị bác sĩ Edward có thể phát minh ra một thiết bị y tế như vậy, điều đó có thể chứng minh rằng kỹ năng y học của ông ấy rất phi thường.
Một bác sĩ như vậy thường sẽ để lại bản thảo trong thiết bị mà ông ấy phát minh ra.
Nội dung của bản thảo có thể được chia thành hai phần, một phần sẽ là cách sử dụng thiết bị, phần còn lại sẽ là kinh nghiệm của bác sĩ Edward.
Tôi nghĩ mục đích của hiệp hội y khoa chính là bản thảo này của bác sĩ EdwardI! Bản thảo này là một bảo vật vô giá!” Lâm Dương trầm giọng nói.
Mã Hải lại cảm thán một tiếng, vội vàng nói: “Nếu đã như vậy, thì tại sao tập đoàn nhà họ Cao lại gửi một bảo vật quan trọng như vậy cho hiệp hội y khoa? Chẳng lẽ bọn họ không biết giá trị của thứ này sao?”
“Bọn họ chắc chắn phải biết, hơn nữa còn biết rất rõ, bọn họ làm điều này chẳng qua chỉ để nịnh bợ hiệp hội y khoa mà thôi, thiết lập mối quan hệ tốt với hiệp hội thì sau này mọi việc sẽ dễ dàng hơn nhiều, dù sao thì hiệp hội y khoa cũng là hiệp hội của thế giới, những người hiệp hội y khoa có thể tiếp xúc toàn là các quan chức cấp cao, điều này rất hữu ích cho công việc kinh doanh của bọn họ! Bọn họ quyên tặng một bộ thiết bị này cũng xem như một khoản đầu tư “Là vậy sao? Thật không thể tin được…”
“Mã Hải, lập tức giúp tôi thu xếp một chút, tôi sẽ đến nước Mỹ một chuyến!”
“Chủ tịch Lâm, nếu cậu muốn giúp cô Linh Trúc, không cần cậu phải đích thân xuất mã? Để tôi nói những người ở đó hỗ trợ tài chính cho cô Linh Trúc là được rồi không phải sao?” Mã Hải hỏi.
“Đã trị thì phải trị tận gốc! Điều Linh Trúc thiếu nhất bây giờ không phải là tiền, mà là môi trường, hiện tại hiệp hội y khoa thậm chí còn có nhiều quyền lực hơn để khiến mọi người xa lánh cô ấy, làm cho cô ấy không thể †ồn tại được trong xã hội này, cứ như vậy, ngay cả khi cô ấy có nhiều tiền cũng vô dụng, nếu không giải quyết được vấn đề này, sau này cô ấy sẽ càng ngày càng tệ hơn, thậm chí những người xung quanh cô ấy cũng bị liên lụy “Vậy thì chủ tịch Lâm, cậu định làm gì?”
“Tôi muốn thành lập một viện nghiên cứu y học ở nước Mỹ.” Lâm Dương suy nghĩ và nói.
Mã Hải nghe xong như bị sét đánh.