“Chúng ta không thể chậm chạp thêm nữa, không thể tin tưởng những người qua đường này được, đây là đang chơi đùa với tính mạng của công chúa!” Tài xế cũng lên tiếng.
Trong sự hoảng loạn, vương tử cũng gật đầu: “Nói phải lắm, Jack tôi hồ đồ quá rồi, rõ ràng ở sau chính là Hiệp hội y khoa, lại còn đi †in tưởng lời nói của người qua đường, đáng chết, nhanh lên, lái xe đến Hiệp hội y khoa, bảo họ ngay lập tức dùng thiết bị tối tân nhất để chữa trị cho con gái tôi, nói với họ rằng tốn bao nhiêu tiền tôi cũng sẵn sàng chỉ trả!
Nhanh lên!”
“Vâng, thưa vương tử!”
Tài xế gật đầu, đẩy tài xế của Lâm Dương ra rồi ngồi vào ghế lái.
“Cô gái này, mời cô tự mình tránh ra, nếu cô còn làm chậm trễ chúng tôi thì đừng trách chúng tôi không khách sáo.
” Nữ vệ sĩ nhìn chằm chằm Linh Trúc, lạnh lùng nói.
Linh Trúc càng nôn nóng hơn, vội vàng nói: “Thưa vương tử Birken, xin hãy nghe tôi nói…
“Nhanh lên, lái xe đi, nhanh lên!”
“Thưa vương tử Birken “Bây giờ tôi chỉ muốn cứu con gái tôi thôi!”
Vương Tử Birken sốt ruột nói, ông ta kéo cửa kính xe lên, ôm chặt lấy con gái, sắc mặt vô cùng lo lăng.
Linh Trúc bị cưỡng chế kéo ra khỏi xe.
Nhìn thấy xe sắp bị khởi động, lái về Hiệp hội y khoa, trong lúc vội vàng, Linh Trúc lập tức hét lớn: “Thưa ngài vương tử, nếu như ngài chịu tin tôi! Tôi có thể bảo đảm không chỉ có thể chữa lành vết thương trên người con gái ngài, ngay cả căn bệnh quái ác của cô ấy cũng có thể chữa khỏi!”
“Thật là hoang đường, cô cho rằng vương tử sẽ tin lời cô sao?”
“Ngay cả Hiệp hội y khoa cũng không có cách nào trị dứt điểm bệnh tình của công chúa nhỏ, cô có thể có biện pháp gì?”
Nhóm vệ sĩ không khỏi khinh thường, sao có thể tin được chứ?
Linh Trúc bị xô thẳng ra ngoài, xe chầm chậm khởi động lái về hướng Hiệp hội y khoa.
Linh Trúc đứng ngơ ngác ở chỗ cũ, vẻ mặt tràn đầy nỗi thất vọng và bất lực.
“Có vẻ là thất bại rồi.
” Tài xế thở dài một tiếng, lắc đầu tỏ vẻ bất lực nói.
Linh Trúc thở dài, ngồi bên đường hai tay ôm lấy mặt, thân thể mảnh khảnh co ro lại.
Cô bắt đầu nghi ngờ năng lực của chính mình.
Rõ ràng là thầy đã tạo cho cô một điều kiện may mắn hiếm có như vậy, rõ ràng là đã sắp xếp ổn thoả tất cả, nhưng đến cuối cùng… Chuyện này lại bị chính mình phá hỏng…
Rốt cuộc tôi có thể làm nên chuyện gì đây?
Linh Trúc nắm chặt tay áo, đôi mắt xanh thẳm từ từ nhắm lại.
Nhưng vào lúc này…
Tỉng.
Một tiếng còi xe ô tô vang lên.
Linh Trúc bất giác ngẩng đầu, không ngờ rằng lại nhìn thấy chiếc xe của vương tử Birken dừng lại ở trước mặt mình, cửa xe hạ xuống.
Linh Trúc hơi ngẩn người.
Nhưng nhìn thấy vương tử Birken ngồi ở ghế sau sốt ruột nói: “Lên xe nhanh Linh Trúc lờ mờ không hiểu nhưng cũng vô thức ngồi lên xe.
“Ngài vương tử, ngài không phải…”
“Con gái tôi không còn cách nào chịu đựng nỗi đau khổ này nữa, cô cầu xin tôi cho thử một lần! Tôi… đành phải tin cô thôi! Hi vọng cô không làm tôi thất vọng!” Hai mắt Vương tử đỏ au, nhẹ nhàng áp trán mình lên trán của công chúa Margaret, đau khổ nói.
Linh Trúc nhìn ngắm gương mặt trắng bệch của công chúa Margaret, một lúc sau nhẹ giọng nói: “Thưa vương tử, ngài yên tâm, công chúa nhất định sẽ khoẻ lại.
”
Vương tử Birken không lên tiếng.
“Đi như thế nào?”
Tài xế nhìn chăm chú về phía trước, trầm giọng hỏi.
“Rẽ phải ở phía trước, đến nhà số 111 trên đường Petron.
” Linh Trúc vội vàng đáp.
.