Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 1512



Chương 1512:

 

Lâm Tử Yên nghĩ đến lý do bà ta đến đây, cố gắng hít một hơi thật sâu, nói: “Rốt cuộc mày muốn như thế nào?”

 

“Thái độ tốt một chút, sau đó ngoan ngoãn đợi tôi ăn xong, ăn xong rồi, chúng ta sẽ bàn chuyện, còn chưa xong thì bà cứ ngồi đó đợi, hiểu không?”

 

Lâm Dương bình tĩnh đáp.

 

Đến hsi tên vệ sĩ đi theo cũng không nhịn nồi giọng điệu kiêu ngạo này.

 

Nhưng dù sao Lâm Tử Yên cũng phải nhịn.

 

Bà ta ngồi xuống ghế, nhắm chặt mắt, cố gắng hít một hơi thật sâu, có vẻ như đang nhắc nhở bản thân phải bình tĩnh lại.

 

Còn Lâm Dương sau khi đồ ăn dọn ra thì vẫn thản nhiên ăn uống.

 

“Tạp chủng vẫn là tạp chủng! Quả nhiên là ăn như chết đói, con cháu Lâm gia tuyệt đối không thể có loại tạp chủng như vậy, chắc chắn là truyền như mẹ mày sang!“ Lâm Tử Yên ấm ức chửi thầm trong bụng.

 

Khoảng 20 phút sau.

 

Lâm Dương uống cạn cà phê trong tách, chép miệng: “Được rồi, chúng ta có thể nói chuyện rồi, nói đi, gọi tôi đến có việc gì?”

 

“Gia tộc tối qua tra được, mày đã trúng giải thưởng lớn ở một sự kiện tại Dương Hoa, giành được Song Hoa Hy Vọng, mặc dù lễ phục đã bị hỏng, nhưng người làm hỏng nó đã đền cho mày một khoản tiền bồi thường rất lớn, đúng không?”

 

Lâm Tử Yên hỏi.

 

Lâm Dương ngạc nhiên: “Thế thì sao?”

 

Bồi thường 350 tỷ, nhìn thì quả thực rất lớn, nhưng đối với nhà họ Lâm mà nói, 350 tỷ chẳng đáng là bao nhiêu.

 

Lẽ nào nhà họ Lâm mà còn thèm thuồng 350 tỷ của anh? Làm sao có thể chứ? “Tao nghe nói mày đem 350 tỷ này đầu tư vào tập đoàn Duyệt Nhan của vợ mày đúng không?”

 

Lâm Tử Yên nheo mắt nhìn Lâm Dương, miệng nở nụ cười nham hiểm.

 

“Nhà họ Lâm điều tra cũng nhanh thật đấy… Không sai, 350 tỷ này tôi đều đâu tư vào tập đoàn quốc tế Duyệt Nhan, có vấn đề gì sao? Chuyện vặt vãnh này mà nhà họ Lâm cũng bận tâm đến à?”

 

“Đương nhiên phải bận tâm, Lâm Dương, có lẽ mày không biết, thực tế mấy ngày trước tập đoàn Duyệt Nhan đạt được chiến lược hợp tác cùng Dương Hoa, hai bên càng thắt chặt quan hệ hợp tác, bây giờ mày đã trở thành cổ đông lớn nhất của tập đoàn Duyệt Nhan, điều này có nghĩa là, bây giờ mày thực sự đang làm ăn cùng với Dương Hoa đó, mày hiểu không?”

 

Lâm Tử Yên cười.

 

“Nhưng chuyện này có liên quan gì đến nhà họ Lâm chứ?”

 

Lâm Dương vẫn chưa hiểu, hỏi lại.

 

“Đương nhiên có liên quan, mà liên quan rất lớn là đẳng khác!”

 

Lâm Tử Yên vẫn cười hết sức nham hiểm: “Nhà họ Lâm bọn tao gần đây có vài hạng mục lớn nhưng vẫn chưa tìm được đối tác thích hợp, vi thế tao muốn mày đại diện cho nhà họ Lâm thử hợp tác một lần với Dương Hoa, thế nào?”

 

Lâm Tử Yên vừa nói dứt lời, Lâm Dương đã bộc lộ sự kinh ngạc tột độ.

 

Nhà họ Lâm… lại muốn hợp tác với Dương Hoa? Anh hơi chau mày.

 

Trước giờ quan hệ giữa nhà họ Lâm và Dương Hoa không tốt đẹp mấy, cộng thêm mấy chuyện trước kia khiến nhà họ Lâm đắc tội lớn với Dương Hoa, theo lý mà nói, hai bên không thể làm ăn chung với nhau, cũng không thể duy trì lâu dài được.

 

Nhưng tại sao nhà họ Lâm lại muốn di bước này? “Là hạng mục gì? Nói tôi nghe thử xem.”

 

Lâm Dương lạnh lùng hỏi.

 

“Nói với mày thì có ích gì? Mày chỉ cần mở đường giúp tao nói chuyện với bên ấy, những việc khác mày đừng hỏi nhiều!”

 

Lâm Tử Yên gẳn giọng.

 

“Vậy thì thành thật xin lỗi, các người tìm người khác đi!”

 

Lâm Dương lắc đầu.

 

Thẳng thừng từ chối.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.