CHương 1575:
Giọng nói bình thản, không chút ngắc ngứt Cả người Nghị run lên, đôi mắt mở cực lớn, miệng lầm bầm không ngừng, không biết phải trả lời Lâm Dương như thế nào.
“Cú đấm của anh không tệ! Nhưng chẳng có tí lực nào! Thật khiến người ta thất vọng.” Lâm Dương lắc đầu nói.
“Sao lại có thể… anh…rốt cuộc anh đã làm gì? Tại sao… tại sao cú đấm của tôi đấm vào anh lại chằng hề hấn gì??” Giọng Nghị hơi run lên, chỉ Lâm Dươnghỏi.
“Bịch bông mà đấm vào sắt, cho dù có đánh ngàn vạn lần, cũng chẳng để lại vết xước nào đầu, anh hiểu không?” Lâm Dương giơ nắm đấm lên.
“Ý anh nói… là nắm đấm của tôi… chỉ là bịch bông thôi sao?“ Nghị ngây ngốc hỏi.
“Đúng vậy”.
Lâm Dương gật đầu.
Mọi người xung quanh đều hít một ngụm khí lạnh, da dầu giật giật.
Nếu đã như thế… thì không biết cơ thể của bác sĩ Lâm… cứng đến mức nào?
Người này… thật sự là quái thai!
“Nếu anh đã luôn dùng nắm đấm như thế, vậy thì… tôi cũng dùng nắm đấm để đánh trả vậy! Bây giờ, đến lượt tôi rồi chứ?”
Lâm Dương nói xong, liền nâng tay lên, năm ngón nắm chặt thành nắm đấm.
Nghị mặt mày thất sắc, hắn nhận ra chuyện gì, điên cuồng lui về phía sau.
“Đi maul”
Hắn quay đầu lại, hét với Dương Trọng và những người khác Nhưng…
Không kịp nữa rồi!
Lại thấy Lâm Dương đã tạo thành nắm đấm, hung hăng đấm một đòn chí mạng vào hắn.
Lâm Dương thét lên một tiếng dài.
Cú này có lẽ là cú đấm mà anh đã dồn toàn bộ sức lực.
Nghị sợ hãi lui về sau, mở to đôi mắt nhìn cú đấm của Lâm Dương giáng xuống.
Cú đấm ấy không đánh trúng hắn, chỉ là lướt qua trước mặt rồi đập xuống đất.
Nghị không biết cú đấm này uy lực đến mức nào, nhưng hắn biết rõ, một cú này thôi cũng ngang việc tự sát cả trăm ngàn lần!
Mà cú đấm ấy, sẽ chắc chắn hạ gục hắn, phân định thắng thua… hoặc là nói…
một khi đã bắt đầu, thì sẽ không có cái gì gọi là thắng thua nữa.
Chênh lệch giữa hắn và bác sĩ Lâm…
quá lớn!
Bây giờ Nghị mới nhận ra điều này.
Nhưng đã quá muộn!
Cú đấm, đã giáng xuống mặt đất.
“Âm!
Một vụ nổ kinh thiên động địa, làm cả sàn đấu nứt toạc.
Trong vòng vài dặm mọi thứ đều chấn động.
Cả Thanh Đô đều chấn động!
Thanh Đô chấn động.
Trường đấu vỡ nát.
Các tia sáng chói lóa bùng nồ tứ phía.
Mọi thứ trên trường đấu đều tan tác.
Cho dù là tòa nhà cao tầng, đều cũng bị rung lắc.
“Hả?”
“Nằm xuống mau! Nằm xuống mau!”