Chương 1580:
Đám người điên cuồng nổ súng.
Lâm Dương cũng không ngừng thổi.
Những viên đạn lại bay loạn xạ.
Đạn không ngừng rơi xuống, cũng chẳng có viên nào làm Lâm Dương bị thương, bọn chúng chỉ còn cách nạp thêm đạn rồi tiếp tục xả súng về phía anh.
Nhưng vào lúc này, Lâm Dương bỗng nhiên bay lên cao, xoay người trên không trung, hai tay dang ra.
Ẩm! Ẩm! Ẩm!…
Vô số những ánh hào quang tỏa ra từ ` lòng bàn tay anh, xuyên qua tứ phía như những ngôi sao băng.
Đợi sau khi Lâm Dương hạ xuống, đám người cầm súng đứng xung quanh bỗng không tài nào nhúc nhích được.
Người của Vạn đại sư đều hoa cả mắt.
“Có chuyện gì vậy?”
“Các ngươi còn đứng ngơ ra đó làm gì? Nổ súng đi! Tiếp tục nổ súng mau đi!”
Nhưng bọn họ vẫn đứng yên như tượng.
Vạn đại sư bắt đầu sốt ruột, vội vàng xoay người lại nhìn, mới phát hiện trên người họ…toàn là kim châm!
“Châm kim điểm nguyệt!” Vạn đại sư thất thần.
Lúc này, Lâm Dương quay lại nhìn ông ta.
Lâm Dương, phải đến tìm ông ta rồi!
“Ông chủ! Nhanh rút!”
“Thằng đó sắp đến nơi rồi!”
Những người bên này mặt biến sắc, lập tức dồn lên trên, mở đường cho Vạn đại sư lùi ra sau.
Nhưng họ vừa động, Lâm Dương liền xông tới, nắm đấm vung ra như mưa như gió, khoảnh khắc đánh tới những người này.
Rầm rầm rầm.
Mọi người đều bị đấm bay lên.
Xung quanh Vạn đại sư liền trở nên trống trải.
Khuôn mặt già nua của ông ta đánh. lại, chằm chằm nhìn vào Lâm Dương đang đứng trước mặt, nắm đấm, chuẩn bị ra tay.
Nhưng Lâm Dương lại dừng lại, không tấn công ông ta.
“Yên tâm, tôi sẽ không đụng đến ông.
Trước khi họ đến nơi, tôi nhất định không làm hại ông.” Lâm Dương bình tĩnh nói.
“Vì sao?” Vạn đại sư nghi hoặc hỏi.
“Vì tôi cần ông tận mắt chứng kiến, nhiều người như vậy, ông rốt cuộc có thể đánh bại tôi không.”
Lâm Dương khan giọng nói, di chuyền qua người Vạn đại sư, rồi đi vào đám người bị giết phía sau.
Con ngươi Vạn đại sư co lại, hơi thở run lên.
Không lâu sau đó, phía sau lưng truyền đến tiếng hét thất thanh, bóng người ồ ạt bay ra, từng người một ngã về phía này.
Bang bang.
Tiếng đấm nặng nề phát ra. Âm thanh kinh dị đến rợn người.
Vạn đại sư toàn thân run lên, sắc mặt chợt tái nhợt.
Ông từ từ quay lại, nhìn ra phía sau.
Nhìn thoáng qua, như bị sét đánh, hóa đá tại chỗ.