Chương 1608:
“Huỳnh Lam, anh con mẹ nó ở đâu?”
Mã Hải gầm nhẹ .
“Tôi đang giám thị người của Dương Phi Dương!” Huỳnh Lam nghỉ hoặc hỏi: “Xảy ra chuyện gì ?”
“Tô Nhan tiểu thư đã xảy ra chuyện, hai mắt mù!!” Mã Hải quát.
Một lời vừa buông ra, sắc mặt Huỳnh Lam cực độ khó coi, cả ngài cũng cứng đờ tại chỗ.
“Tôi xem lần này, anh như thế nào nói năng với Lâm tổng!” Mã Hải hừ nói, cúp điện thoại.
Huỳnh Lam ngây ra như phông.
Nhưng tại lúc này, lại một điện thoại khác gọi đến.
Là tâm phúc cuả Huỳnh Lam.
Ông vội vàng nghe máy, trầm giọng nói: “A Kiệt, làm sao vậy?”
“Lam thúc, xảy ra chuyện lớn rồi…
Người của chúng ta… Đều không còn nữa…”
A Kiệt đầu dây bên kia thanh âm run rầy, bàng hoàng nói.
Huỳnh Lam da đầu run lên: “Cậu…
Cậu nói cái gì??”
“Kỳ thật ngay từ đầu, chúng tôi giám thị người của Dương Phi Dương… Cũng đã \.
bị Dương Phi Dương khống chế được …
Đừng nói là chúng tôi đang giám thị Dương Phi Dương, trên thực tế… Dương Phi Dương từ đầu đến cuối thông qua chúng tôi giám thị Dương Hoa…” A Kiệt run run nói.
Huỳnh Lam vừa nghe, trực tiếp ngồi ở trên mặt đất, hai chân hoàn toàn nhuyễn .
“Các người mẹ nó… Là làm sao bây giờ?”
Dương Huỳnh Lam đối với điện thoại chửi ầm lên.
Nhưng vô dụng.
Điều nên làm nhất ở hiện tại, là như thế nào đi bồ cứu.
Nhưng không hề nghi ngờ, thủ đoạn của Dương Phi Dương xa cao hơn Huỳnh Lam, hết thảy thủ đoạn của ông, đều bị Dương Phi Dương nhìn thấu, hết thảy hành động, ở trong mắt đối phương đều chỉ là trò đùa….
Lúc này, Huỳnh Lam mới hiều được Dương thế gia là khủng bố cỡ nào…
Ông không dám do dự, lập tức lái ôtô chạy tới Huyền Y Phái Học Viện.
Chờ khi chạy đến phòng giải phẫu, mới nhìn thấy nơi này tụ tập không ít ngài.
Mã Hải, Thủy Bình Vân, Huỳnh Gia Đông đều đến đây, thậm chí còn có đại biểu Kì Lân Môn cùng Vong Ưu Đảo.
Khang Giai Hào cùng Kỷ Văn cầm phần tư liệu, đứng ở bên cạnh nói xong cái gì.
Thần sắc mọi người đều có vẻ vô cùng ngưng trọng.
Nhìn đến, trái tim Huỳnh Lam lộp bộp một tiếng, lạnh nửa phần.
Anh biết, chuyện tình lúc này… Tuyệt không đơn giản.
Răng rắc!
Lúc này, cửa phòng giải phẫu bị mở ra.
Lâm Dương đầy ngài mỏi mệt tiêu sái đi ra.
“Lâm tổng!”
mọi người đều hô.
“Lâm tổng, Tô Nhan tiểu thư không có việc gì chứ?” Mã Hải cần thận dè dặt hỏi.