Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 1656



Chương 1656:

 

Mục đích của anh đến đây là để người của Thanh Hà Đường giúp anh tham gia đại hội Đông Hoàng, không hơn không kém.

 

Thanh Hà Đường như thể nào, làm sao anh có thể bận tâm? Chỉ cần Thanh Hà Đường trong một thời gian không chết, anh có thề ngồi một bên mà xem kịch.

 

Nhưng Tưởng Xà lại không nghĩ vậy.

 

“Sư huynh, anh có ngốc không vậy? Người này lại không phải là người của Đông Hoàng Giáo chúng ta, anh ta chỉ là một người ngoài, quy tắc gì đó đều không hiểu, chúng ta có thể lừa anh ta! Hơn nữa trong tình cảnh này chúng ta không muốn người này rời khỏi Thanh Hà Đường của chúng ta sao? Nếu như một lát nữa anh ta lộ ra một chút thực lực.

 

Nhất định sẽ thu hút sự chú ý của Tiểu Minh, Tiểu Minh không phải đồ ngốc! Là thiên tài võ học.

 

Nhãn lực của hẳn so với anh và em còn mạnh hơn rất nhiều! Nếu như người này thắng thì đương nhiên càng tốt, còn nếu như thua thì Tiểu Minh cũng sẽ nhất định không cần anh.

 

Thay vào đó, hắn ta sẽ chọn người đó gia nhập vào Cổ Linh Đường của hắn ta, bằng cách này, chúng ta không chỉ có thể giải quyết cuộc khủng hoảng trước mắt mà còn giải quyết mối nguy hiểm lớn tiềm ẩn này.

 

Không phải vẹn cả đôi đường, một mũi tên trúng hai con nhạn sao? “Tưởng Xà thấp giọng cười nói.

 

Ngay khi cô ấy nói điều này, đôi mắt của Trường Anh sáng lên.

 

“Đây vẫn có thể xem là một cách tốt! Chỉ là … sư muội, chúng ta làm như vậy, có phải là không có hậu đạo hay không?”

 

Trường Anh có chút không nhịn được.

 

Khi Tưởng Xà nghe đến đây, cả người đều choáng di.

 

“Chúng ta đều muốn vào nhà cướp của, chặn đường cướp bóc, còn tính là có hậu đạo hay không có hậu đạo sao? Chẳng lẽ anh muốn giương mắt nhìn Thanh Hà Đường của chúng ta sụp đổ sao?”

 

Tưởng Xà bất lực nói.

 

Trường Anh thở dài một hơi.

 

Trầm mặc gật đầu.

 

“Vậy được thôi, làm theo lời em đi!”

 

“Được!”

 

Tưởng Xà gật đầu.

 

Sau đó đi về phía Lâm Dương ở đẳng kia.

 

“Lâm đại ca, anh có thể thay thế cho Thanh Hà Đường của chúng tôi ra trận không?”

 

Tưởng Xà nói.

 

“Chuyện này có liên quan đến tôi sao?”

 

Lâm Dương nhẹ giọng hỏi.

 

“Lâm đại ca.

 

Anh hãy nghĩ xem, nếu như anh thay thế chúng tôi ra trận.

 

Điều đó có nghĩa là anh là người của Thanh Hà Đường của chúng tôi, đến lúc đó anh cũng sẽ có thể danh chính ngôn thuận tham gia đại hội Đông Hoàng của chúng tôi đó!”

 

Tưởng Xà cười.

 

Lâm Dương nghĩ một lát, gật gật đầu: “Cũng có lý, nếu đã như vậy thì tôi sẽ tham gia, nhưng mà có một điều, thi đấu đấu võ, quyền cước không có mắt, toi lo lắng tôi ra tay nặng, cục diện sẽ khó mà thu dọn.”

 

“Haha, Lâm đại ca, yên tâm đi, Tiểu Minh này cũng không phải người thường! Ít ra Trường Anh sư huynh còn kém xa đối thủ, nếu anh coi hắn ta là người ở cùng cấp độ của chúng tôi, vậy thì anh sai quá sai rồi đó!”

 

Tưởng Xà mỉm cười.

 

“Được!”

 

Lâm Dương yên tâm rồi, trực tiếp ra đứng ở trước mặt Tiểu Minh.

 

Nhìn thấy Lâm Dương, mọi người không khỏi lộ ra vẻ mặt khó hiểu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.