Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 1727



Chương 1727:

“Hả?”

Mọi người kinh hãi.

“Đây là… Bất Bại Thần Công!!” Liễu Thị Phụng ngạc nhiên kêu lên.

“Quả nhiên! Quả nhiên! Tên trộm này.

học lén thần công vô thượng của Đông K—r 1018:…t Bại Thần Công Hoàng Giáo vô chúng ta!!”

“Gian tặc! Ác tặc!”

“Súc sinh†”

Các trưởng lão tức hồn hển, thửi ầm lên.

Nhưng rất nhiều người đều biết, bọn họ cũng không phải căm hận, mà là hâm mộ, ghen ghét, cho nên mới căm hận.

Bởi vì võ công tuyệt thế này, bọn họ cũng muốn học, thậm chí sau khi Đông Hoàng Giáo hỗn loạn, rất nhiều trưởng lão đã ra lệnh cho đệ tử đi trộm “Bất Bại Thần Công”.

Nhưng công pháp này đã biến mất sau khi giáo chủ ngã xuống, đến nay không rõ tung tích.

‘“Đông Hoàng hoàn vũ” và “Bất.Bại Thần Công” chính là hai tuyệt kỹ hàng đầu của Đông Hoàng Giáo, học được một loại, đc sẽ có thể đứng đầu thiên hạ! Nhớ ngày đó tôi đến Đông Hoàng Giáo của mấy người, mục đích chính là vì tuyệt thế thần công này, nhưng mà tôi nghĩ mấy người chắn chắn sẽ không ngờ được, người cho tôi tuyệt thế thần công này, sẽ là phu nhân giáo chủ kính yêu của mấy người nhỉ? Ha ha ha ha…” Lão già cười ha ha.

Đám người cực kì căm phẫn.

“Ông dụ dỗ phu nhân giáo chủ của chúng tôi, hại giáo chủ chúng tôi tẩầu hỏa nhập ma! Chúng tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho ông!”

“Sẽ không bỏ qua cho tôi? A, được thôi, người nào trong đám mấy người muốn ra tay, vậy thì cứ tới đi, nhưng ở trước đó, tôi phải dạy dỗ xong thằng nhóc này đã!”

Lão già nhếch miệng lên, không hề sợ hãi: “Tôi đã luyện thành Bất Bại Thần Công, trên trời dưới đất, chỉ có tôi là không thể —1 zng 1018:…† Bại Thần Gê thất bại!”

Nói xong, ông ta đột trước, lại đánh đến chỗ Lâm Dương.

ng ên \vọt tới Hô hấp của Lâm Dương bỗng nhiên gấp gáp, vội vàng chống đỡ ngăn cản Nhưng… lần này quyền cước của lão già lại khác hẳn lúc trước.

Lúc trước lão già chỉ dùng sức lớn một chút, tốc độ hơi nhanh, khí thế vừa đủ.

Mà bây giờ, sức mạnh của ông giống như là hỗn hợp ngàn vạn loại sức mạnh, không có cách nào phân tích, nắm đấm của ông ta cũng chứa đựng vô số lực phá đặc, tốc độ và lực nắm đấm lúc này củã lão già mạnh đến mức khiến người ta phải giật mình cách trăm mét với lão già, không ngờ ánh sáng đỏ đáng sợ kia cũng có thể đánh tới đánh xuyên qua mặt đất, phá hủy tất cả những thứ nó đụng vào không thể hoại.

Căn bản là không có cách nào dùng ngôn ngữ đề diễn tả.

Hơn nữa một kích này, có lực xuyên, thấu rất mãnh liệt.

Lâm Dương nhấc cả cánh tay để ngắn cản Ẩm!

Một luồng ánh sáng hồng lại tỏa ra từ trên nắm tay lão già lần nữa.

Lâm Dương lại bị đánh bay ra ngoài một lần, nặng nề rơi xuống đất.

Đến khi anh đứng lên lúc, cánh tay dùng đề ngăn cản nắm đấm của lão già đã là máu me đầm đìa, máu thịt be bét…

Người chung quanh thấy thế, đều phải hít khí lạnh.

Lực phá hoại này, quá kinh khủng!

Lâm Dương nhìn cánh tay của mình, hãi hùng khiếp vía.

Dây chằng cổ tay bị xé rách, kinh mạch bị tổn thương, xương cốt vỡ ra…

Phạm vi hoạt động của cái tay này đã bị hạn chế rất lớn, không có cách nào hoạt động tự nhiên nữa.

Thiếu mất một tay, đối với võ giả mà nói, lực chiến có thề giảm xuống rất nhiều.

Tình hình lập tức đảo lộn dưới một quyền này của lão già.

“Đã nhận thấy được sự lợi hại của Bất Bại Thần Công của tôi chưa?” Lão già lạnh nhàn nhìn Lâm Dương nói.

Lâm Dương không lên tiếng, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm lão già.

“Ánh mắt không tồi, xem ra cậu đang không cam tâm! Nhưng mà không quan trọng, chẳng mấy chốc cậu sẽ hiểu ra rốt cuộc giữa cậu và lão phu có bao nhiêu chênh lệch, tên nhóc kia, cậu nên cảm thấy may mắn vì có thể chết trên tay Bất Bại Thần Công của lão phu! Cậu có chết cũng không hối tiếc!”

Lão già cười ha ha, lại vọt lên lần nữa, lúc này hai tay điên cuồng múa may.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.