Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 1795



Chương 1795:

“Trên thực tế, những thứ lính đánh thuê này chỉ là chúng tôi mời đến để thăm dò cậu thôi, nếu như bọn họ không giải quyết được, thì để chúng tôi tự xử lý!”

Gã có chòm râu dê quát một tiếng, trực tiếp vọt tới.

“Đi chết đi!”

Vừa mới nói xong, tất cả người nhà họ Dương ở xung quanh cũng đồng thời tấn công.

Mọi người một tay nắm dao găm, nhanh chóng vọt tới.

Tốc độ này của bọn họ khiến cho đám lính đánh thuê xung quanh vô cùng kinh ngạc!

Tốc độ của bọn họ, nhanh như tốc độ của đạn bay vậy.

Chỉ sợ một giây sau, Lâm Dương sẽ bị chọc thành tổ ong vò vẽ luôn ấy chứ?

Trong lòng mấy người lính đánh thuê đều nghĩ như vậy.

Nhưng chuyện xảy ra ngay sau đó!

Keng keng keng keng…

Từng đợt âm thanh lanh lảnh vang lên.

Đã thấy người nhà họ Dương vây quanh người Lâm Dương.

Tất cả mọi người vẫn giữ nguyên tư thế †ay cầm dao.

Hơn nữa vị trí đâm xuống của mỗi một con dao găm đều rất xảo trá, tàn nhẫn.

Trái tim, cổ họng, huyệt Thái Dương, phổi…

Hầu như tất cả vị trí chí mạng đều có một con dao đâm vào.

Nhưng… những con dao găm này lại không có con nào đâm vào được thân thể của Lâm Dương.

Toàn bộ chúng đều nối gót người nhà họ Dương lúc trước, toàn bộ dao găm, khi đụng vào người Lâm Dương đều bị gãy hết.

“Sao… sao lại thế này được chứ?” Gã có chòm râu dê há to miệng, ngơ ngác hỏi.

“Đây chính là chiến lực của các người sao?”

Lâm Dương một tay túm lấy tên người nhà họ Dương kia, vừa dùng ánh mắt đạm mạc nhìn một lượt những đám người đang vây quanh.

Đám người nhà họ Dương giờ phút này đã trợn mắt há miệng, kinh hồn bất định.

Dao găm… lại không thể đâm vào được da thịt của người này dù chỉ là một chút?

“Chuyện… Chuyện gì thế này?” Gã có chòm râu dê trừng to mắt, run rẩy nói.

“Vì sao… Vì sao dao găm đặc chế của nhà họ Dương lại không đâm thủng được người này? Anh ta là người sao? Anh ta là quái vật, là ma quỷ mới đúng?” Một người khác lui về sau hai bước, dao găm trong tay rơi xuống, la lên.

Những người còn lại cũng mất kiểm soát.

Run rẩy lui về phía sau, còn có người không chịu bỏ qua, cắn răng lại thử đâm lên người Lâm Dương một lần nữa.

Nhưng sao Lâm Dương có thể để bọn họ có cơ hội được chứ?

Chỉ thấy anh giơ cánh tay lên phẩy một cái sang bên cạnh.

Rầm!

Người nhà họ Dương bị anh tóm trong tay, bị anh dùng để quật về phía một gã khác đang chuẩn bị công kích mình.

Lực lượng khổng lồ đánh bay, ngã xuống đất lăn tròn vài vòng rồi không còn động tĩnh.

Chết ngất?

Gã có chòm râu dê vội lấy lại tinh thần, vội vàng hô: “Rút lui!”

Mọi người lập tức chạy trốn như điên.

“Muốn đi sao?”

Lâm Dương trực tiếp ném người mình đang tóm trong tay vào người nhà họ Dương đang chạy trốn phía xa.

Vèol Người nọ giống như đạn pháo, hung hăng đụng vào người đang chạy trốn.

Hai người va chạm kịch liệt, sau đó cùng ngã xuống đất hôn mê, mãnh liệt va chạm như thế, ít nhất cũng phải bị chấn động não.

Lâm Dương cũng không nhàn rỗi, nhảy lên, nhanh như chớp xuất hiện bên cạnh một gã người nhà họ Dương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.