Chương 1878:
Bởi vì vừa rồi khán giả thấy được cái tư thế này trên người Bùi Quốc Thiên!
Này rõ ràng là chiêu pháp của nhà họ Bùi!
“Làm sao anh? Anh cũng có lực lượng kỹ xảo của nhà họ Bùi? Không thể nào, lực lượng kỹ xảo này chính là tuyệt học của nhà họ Bùi, đừng nói là anh, cho dù là người nhà họ Bùi cũng chưa chắc có thể học được!
Làm thế nào anh có thể?” Bùi Quốc Thiên hoang mang lắc đầu.
Lâm Dương không đáp.
“Cũng được, để cho tôi thử anh một lần!”
Nói xong, Bùi Quốc Thiên la lên, phóng về hướng Lâm Dương.
Vấn là thân pháp quỷ mị hư vô kia, giống như làn khói.
Sau khi tới gần Lâm Dương, song chưởng của Bùi Quốc Thiên đều xuất ra, chụp về phía từng cái đốt ngón tay của Lâm Dương.
Lực lượng kỹ xảo tinh diệu đáng sợ giống như từng thanh đao nhọn, tràn ra từ lòng bàn †ay của anh ta.
Chỉ cần là những vật tiếp xúc với cỗ lực lượng này, tất nhiên sẽ vỡ nát văng tung tóe, khó có thể tồn tại.
Nhưng cơ thể Lâm Dương không chút e ngại, đồng dạng vung vẩy hai tay, đón đánh song chưởng của Bùi Quốc Thiên.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh…
Song chưởng của hai người va chạm cùng một chỗ, phát ra tiếng vang trầm đục kịch liệt.
Người dưới thấy đài đều quanh thân hai người đều là chưởng ảnh, rậm rạp chằng chịt, căn bản phân biệt cái nào là của người nào.
Bọn họ xem đến da đầu run lên.
Nhưng mà tốc độ ngăn cản của Lâm Dương chung quy vẫn chậm một bậc, chống đỡ bốn năm giây liền ngăn cản không nổi, lại liên tiếp trúng mấy chưởng của Bùi Quốc Thiên, bị đẩy lui hơn mười bước mới dừng lại.
“Hay!” Cả nhà tải app truyệnhola đọc nhiều nhé!
Người dưới đài lại lần nữa phát ra tiếng hô ầmĩ.
“Tôi còn tưởng rằng chuyện gì xảy ra, cảm giác anh đang vừa học vừa dùng! Bắt chước chiêu thức của tôi!” Bùi Quốc Thiên lại lắc đầu: “Tôi nên nói anh ngu xuẩn đây hay nên nói anh ngu ngốc đây? Tôi không nói chuyện anh vụng về bắt chước chiêu pháp, tôi chỉ muốn hỏi anh một câu, cho dù anh có bắt chước hoàn mỹ đến mấy, anh cảm thấy anh có thể sử dụng chiêu thức của tôi để đánh bại tôi ư? Không ai hiểu rõ lực lượng kỹ xảo của nhà ho Bùi hơn tôi đâu! Dùng nó để đánh bại tôi, không phải anh đang nằm mơ à?”
“Đánh bại anh trước rồi tôi nói sau.” Lâm Dương lại không tức giận, trực tiếp trả lời một câu.
Bùi Quốc Thiên ngưng ngưng mắt, không lên tiếng nữa, lại lần nữa phóng về phía Lâm Dương.
Lúc này anh ta không chút nương tay, hai †ay vung như rồng, lực lượng kỹ xảo trào lên cực đại.
Lần này, anh ta ôm ý niệm giết chết Lâm Dương.
Trong khoảnh khắc đó lôi đài rung chuyển, cuồng phong gào thét bốn phía, đến mây trên trời cũng tản ra: Toàn bộ khán giả xung quanh lại càng hoảng sợ, lại lần nữa lui về phía sau.
Ngay cả những cao thủ bên cạnh Dương Hồng Vũ cũng chịu không nỗi, duy chỉ có ông †a còn ngồi im trên bàn tiệc.
“Lực lượng kỹ xảo Phá Thiên Quân!”
Một giọng nói run rẩy hô lên.
Một chưởng của Bùi Quốc Thiên giết về phía trước, lòng bàn tay hóa thành ngàn đạo chưởng ảnh, hung hăng xông tới, như một cái miệng mở lớn nuốt lấy Lâm Dương.
Lâm Dương chống đỡ không được, trên thân nơi nào cũng trúng chưởng, cả người không ngừng lui về phía sau.
Nhưng Bùi Quốc Thiên còn chưa dừng †ay, một tay lại hóa thành móng vuốt, vồ đến các đốt ngón tay của Lâm Dương.
Sát!
Sát!
Sát…